Trời lộng gió, phía trước là những dốc đường hun hút xa mù.Bỗng dưng tôi nhớ Sài Gòn quá đỗi. Người ơi, có phải buổi "chiều đong đưa những bước chân đau mòn" để lang thang nghe "mùa thu bay lên trời không"... lồng lộng - đã xa...
Tôi đã chọn một lối đi không có bạn, một lối đi không có ai, và...