trungduart
Administrator
Ung thư vì nghề làm mai? Làm mai phải xịt thuốc hàng tuần để giữ sâu và kích thích tăng trưởng, đến mùa tiêu thụ còn phải dùng thuốc kích thích cho ra hoa nhiều và đúng ngày. Các loại thuốc nầy chắc chắn có hại cho sức khỏe nhưng đến mức độ nào thì chưa ai công bố. Thực tế cho thấy từ mười năm trở lại đây, nhất là năm 2008- 2009 có nhiều người chết vì ung thư trong đó đa số là thanh niên tuổi từ 30 đên 50. Những người nầy thường có thời gian dài trồng mai qui mô, những người cao tuổi mắc ung thư thì cư trú trong vùng có người trồng mai. Dịp mai Tết năm 2009 người viết bài nầy đi trên quốc lộ 57 đoạn Cống Cây Còng vào lúc 20g nghe nồng nặc mùi thuốc. Anh bạn ngồi chung Honđa nói: thế nầy mà không ung thư sao được! Đây là hai thực tế nghe thấy nhưng vì không phải là nhà khoa học nên không dám có ý kiến.
Thấy bè bạn chết, dân làm mai hơi ngán và nhiều anh đã can đảm đổi nghề. Những anh khác cũng biết vậy nhưng chưa tìm được nghề nên thí mạng cùi. Có anh tuyên bố cố gắng liều vài năm kiếm ít vốn rồi tính kế khác.
Ích kỷ hơn có anh nói: không sao tôi nhờ người khác xịt thuốc. Nguyên tắc làm tiền trên xác người là điều không cao thượng và có tội. Nhưng thực tế người ta xịt thuốc ngoài sân, anh ở trong nhà vẫn hít thở và lãnh ***** như thường, nhất là trẻ con.
Đất chật, người đông, nhà nhà làm mai, người người trồng mai, môi trường sống Cái Mơn ô nhiễm nặng rồi: khí độc bay lên trời, chất độc ngấm xuống đất, độc tố còn ***** đấy. Trong bầu không khí ô nhiễm, nước ô nhiễm con người vẫn sống hạnh phúc để thỉnh thoảng nghe người nầy bị ung thư, người khác bị ung thư chết, giật mình chóc lát rồi thôi. Hãy đếm thử xem trong ấp của bạn có nhiêu người chết vì ung thư rồi, bạn chờ đến khi nào nữa? Những người có cơ thể yếu thì bị ảnh hưởng sớm hơn, nhưng không ai có thể chắc mình được miễn nhiễm.
Có thể bạn chống chế: tôi cẩn thận lắm, khi xịt thuốc bao giờ cũng dùng khẩu trang. Suy nghĩ nầy cũng giống như anh bạn khác: trước khi xịt thuốc tôi đóng cửa nhà lại. Thật buồn cười cho bạn: độc tố đâu phải như con cào cào, châu chấu mà bạn có thể che miệng hay đóng cửa là chúng không vào được. Khi có khẩu trang thì bạn không bị sặc máu (xuất huyết) tại chổ, đóng cửa thì con bạn trong nhà khỏi ói mữa nhưng độc tố trong không khí vẫn ảnh hưởng đến mọi người không chỉ gia đình bạn mà cả người hàng xóm. Uống một chai thuốc rầy thì cấp cứu nhưng không qua, ngửi thuốc rầy hằng ngày thì mười năm sau cũng đi cấp cứu và cũng không khỏi vì ung thư. Điều nầy giống như khi bạn “làm một chai” XO thì chết tại bàn nhưng mỗi ngày một ly thì mươi năm sau cũng chết vì xơ gan!
Có thể bạn mỉm cười cho đây là chuyện tào lao, hơi đâu lo chuyện trời sập! Thời nầy có thứ gì an toàn đâu: lúa gạo cũng bị thuốc sâu rầy, rau quả thứ nào sạch bạn chỉ dùm bởi có người mách rau sạch là rau có con sâu bò bên trên! Chiều xịt thuốc, sáng đem chợ bán là chuyện thông thường. Sầu riêng chín để cả tuần không nứt, chém cha cũng bị nhúng vào hóa chất gì đây rồi. Có thứ gì không dùng thuốc mà tốt tươi, vấn đề là lương tâm của thương buôn. Tháng trước đây có đám cưới dọn 70 bàn, đặt cỗ nhà hàng trên tỉnh, mỗi bàn con cá chép to trông thật sang. Sau đám có nhiều người đi cấp cứu. Thủ phạm là mấy con cá chép. Dễ hiểu thôi, làm gì tìm được 70 con cá chép tươi một lần, phải thu gom và ướp đá. Thu trong vòng mấy ngày? ngoài ướp đá có thêm urê và gì khác không?
Tôi biết chắc dù có nói thêm nữa cũng chẳng thuyết phục được bạn, mà tôi có muốn thuyết phục bạn đâu. Bài nầy được viết theo yêu cầu của vài bạn hữu dựa trên những thực tế tại quê nhà, gọi là chuyện chúng mình! Tôi biết bạn thương vợ, thương con nên có chết cũng cam. Bạn nên nhớ vợ con cần bạn hơn cần tiền của; còn bạn thì còn tương lai, bạn mất đi không biết vợ con đi về đâu!
Để chấm hết bài tâm sự nầy tôi xin ghi lại đây câu chuyện chúng mình:
Trúng mai, anh cất được nhà, sắm được xe, vợ con sáng ra, bà con hàng xóm khen rằng anh giỏi! Sau khánh thành nhà, anh ngày ốm thêm, đi khám tổng quát bác sĩ cho biết : ung thư, còn sống được sáu tháng! Xin ý bác sĩ:
- Còn cách gì chữa tri, tốn bao nhiêu?
- Không thể chữa trị, nếu muốn kéo dài thời gian thì 40 triệu đồng nhưng may rủi, có thể không chịu nỗi.
Đúng lúc nầy có người đến mua đám mai sau cùng, được giá đúng 40 triệu.
Vợ hỏi chồng:
- Bây giờ chúng ta có ***** tiền chữa bệnh, anh tính sao?
- Ung thư thì còn gì mà chữa trị, tiền để em nuôi con!
Tuần lễ sau vợ ở lại nuôi con, anh đi không bao giờ trở về!
Tg Mai táng Chung