Ngon, bổ, rẻ, đẳng cấp vậy đẳng cấp đứng cuối.
Cây đẳng cấp khác, chơi cây đẳng cấp khác, làm cây đẳng cấp khác, bán cây đẳng cấp khác. Bán cây đẳng cấp mấy bác ngồi triển lãm gọi là ' nổ'. Mua cây đẳng cấp cũng khác luôn, còn gọi là ... mua của thằng chán bán cho thằng thèm, tức là tâm không có mà dưỡng nên bán cho ông thèm tâm tức là lòng.
Cây đẳng cấp theo chuẩn bonsai rễ gốc tay cành, cây đẳng cấp theo độ khủng độc, cây đẳng cấp theo ... chuẩn chơi trong giới chơi của mình ...
Cây đại trà hoặc cứ cây phôi nào cũng có thể thành đẳng cấp thì ... còn gì là đẳng cấp. Kể cả làm cây tốt vẫn có cây lọ cây chai. Có khi phôi it tiền lại có cây đẹp, nhiều tiền lại mua quàng. Cho nên mới có câu chơi cây cũng cần có duyên, vì thế đôi khi cũng phải cúng con vịt. Thế mới gọi là chơi.
Còn chém gió đẳng cấp thì .. gió cũng có mùa như gió mùa thu, gió lào tùy ngưòi trúng gió người thì không.
Tòm lại đẳng cấp nhiều khi không mà có, nhiều lúc có như không. Còn nghề chơi cũng lắm công phu ba chìm bảy nổi, đùng một cái cần bán toàn bộ vườn giải nghệ vì mệt quá. Lúc đó thì đẳng cấp cũng như nước chảy hoa trôi.
Ra TL festival có cụ còn chăng biển to đùng như sau: Đẳng cấp là mãi mãi, nhưng giao lưu là có lãi. Nguyên văn : Vinh quang là số 1, đẳng cấp là mãi mãi, giao lưu là trường tồn