cảm xúc về bài đôi dép

bigbabol

Moderator
ngày qua ngày đôi dép vẫn nằm yên
trên kệ shop nơi phồn hoa đô thị
ngó ra đường những đôi dép lầm than
nó sợ rằng thân mình rồi cũng thế

đến một ngày nó trở thành đồ ế
bởi mấy em mốt mới đã ra đời
nó thẩn thờ bị quăng vào kho góc
nơi tối tăm ẩm móc tiếng chuột kêu

ngày tháng dài mình mẩy nó đóng rêu
người ẩm móc hôi rình mùi cứt chuột
lại bị còn cắn phá nát thịt da
đến một ngày có người vác băng ca

bỏ nó lên cho ngay vào sọt rác
cuộc đời này tưởng chừng như tan nát
chú bé con thân gầy ốm xác xơ
mới ngày nào đứng trước shop ước mơ

biết bao giờ được mang vào nó nhĩ
nó chẳng nhìn mà còn cười khinh bĩ
ấy vậy mà lại cứu vớt nó ra
trên bước đường chú bôn ba tìm rác

đổi miếng ăn để kiếm sống qua ngày
có dép rồi chú ta mừng vui sướng
chạy tung tăng khắp ngõ vắng đường to
đôi dép nhìn bởi cặp mắt tròn vo

trời đất hỡi ngoài này sao vui thế?!
kìa cô gái tóc dài bay trong gió
chú xích lô lấm tấm giọt mồ hôi
anh công nhân hết giờ vừa tan sở

bác nông dân đang cày dưới ruộng sâu
đồng lúa chín cánh cò bay lã lướt
con đường đê hai đứa bé đùa vui
những khi trời cúp điện thấy tối thui

người nóng nực bực mình ông bán điện
khi gặp chuyện đi trên đường cao tốc
thấy lâng lâng đất nước đổi thịt da
cũng có lúc kêu ca thằng lô cốt

nó mãi đào sao chẳng thấy hoàn công
ghét nhất là ông cảnh sát giao thông
đang ngon trớn thổi còi nghe cái rét
móc bóp ra đưa chú giấy có hình

là tình hình trở về ngay lúc trước
nó cứ bước cứ đi và cứ bước
nó tiếc về những năm tháng ngày qua
không bôn ba giữa cuộc đời nhộn nhịp

nhưng bây giờ nó thấy mình vẫn kịp
nó đi nhanh đi mãi chẳng chịu dừng
nó rất mừng khi mình là đôi dép
được chở che cho chân bé còn thơ

cho chân trần trong nắng gió bơ vơ
cho kim chích không mang mầm vius
lây vào trong cơ thể kẻ không may
cuộc đời này coi thế hãy còn may
vì nó được làm thân đôi dép tốt..............
 

nguyendangduoc

Thành viên tích cực
muốn có vài dòng để tiếp nối bài thơ của anh, nhưng dạo này rối ren quá, ko còn đầu óc đâu mà thơ với thẫn nữa:(:(:):)((
 

bigbabol

Moderator
muốn có vài dòng để tiếp nối bài thơ của anh, nhưng dạo này rối ren quá, ko còn đầu óc đâu mà thơ với thẫn nữa:(:(:):)((
sao vậy em? có chuyện gì thế? đời mà .....nó cũng như đôi dép vậy, có lúc này lúc khác, có lúc hát lúc ca chưa thành ma thì mình còn chưa chết nha em trai
cười nào:)):)):)):)):))
 

huongdongconoi

Thành viên tích cực
muốn có vài dòng để tiếp nối bài thơ của anh, nhưng dạo này rối ren quá, ko còn đầu óc đâu mà thơ với thẫn nữa:(:(:):)((
Nếu không có buổi, đông tàn.
Thì đâu có những... an nhàn ngày xuân.
Nếu không có lúc, gian truân.
Thì đâu có những... ngày xuân an nhàn...
hahaha........ cười lên đi cho răng vàng sáng chói nha Dược.:)):)):)):)):))
 

nguyendangduoc

Thành viên tích cực
sao vậy em? có chuyện gì thế? đời mà .....nó cũng như đôi dép vậy, có lúc này lúc khác, có lúc hát lúc ca chưa thành ma thì mình còn chưa chết nha em trai
cười nào:)):)):)):)):))
dạ thì đời mà....có lúc này lúc khác, có lúc phát lúc suy, có lúc đi lúc ở, có lúc phở lúc cơm, có lúc thơm lúc thúi, có lúc túi sạch trơn, lúc cơm ăn không hết, lúc.......thôi nhường lại cho các thi sỹ mần tiếp. Cười thì cười, sợ gì!!!!!!! :)):)):)):)):)):))
em cảm ơn anh T (pt) và anh T (sg) nhìu nhe, kekekekeke!!!!!!
 

huongdongconoi

Thành viên tích cực
dạ thì đời mà....có lúc này lúc khác, có lúc phát lúc suy, có lúc đi lúc ở, có lúc phở lúc cơm, có lúc thơm lúc thúi, có lúc túi sạch trơn, lúc cơm ăn không hết, lúc.......thôi nhường lại cho các thi sỹ mần tiếp. Cười thì cười, sợ gì!!!!!!! :)):)):)):)):)):))
em cảm ơn anh T (pt) và anh T (sg) nhìu nhe, kekekekeke!!!!!!
dạ thì đời mà....có lúc này lúc khác, có lúc phát lúc suy, có lúc đi lúc ở, có lúc phở lúc cơm, có lúc thơm lúc thúi, có lúc túi sạch trơn, lúc cơm ăn không hết, lúc.......(Viết tiếp nha) Lúc...sa cơ ai là người bằng hửu.. nam vô tửu, thì hủ sạch sành sanh...bán phôi sanh, không ai hỏi tới...hahaha.... mời tiếp...:)):)):))thôi nhường lại cho các thi sỹ mần tiếp. Cười thì cười, sợ gì!!!!!!! :)):)):)):)):)):))
em cảm ơn anh T (pt) và anh T (sg) nhìu nhe, kekekekeke!!!!!!
Xin lồi anh viết tiếp vô bài của em nha Dược!
 

bigbabol

Moderator
đến một ngày bổng có cơn gió hốt
mái nhà siêu nay vẹo nát còn đâu
đôi dép sầu thẩn thờ nhìn chú bé
lòng quặng đau trước cám cảnh cơ hàn

rồi một ngày huy hoàng đâu ập tới
chú vô tình lượm phải bịch kim cương
đôi dép nghèo bị ném chẳng xót thương
vào trong xó thay bằng đôi đốc tớ ( đốc tờ nha bà con)

khoát lên mình một đôi cánh mới
xe tay ga, tài xế tố dồ ta
chú nhìn đời bằng mắt một phần ba
tiền hoang phí chốn vũ trường ma túy

chú chìm trong men rượu lẫn men tình
những cuộc tình đêm đến sáng lại đi
vì cho rằng cuộc sống trước lâm ly
giờ như thế trả thù đời cho biết

trong góc xó đôi dép nghèo vẫn liếc
vẫn lặng thầm theo từng bước chú đi
dép bây giờ chẳng phải chịu cảnh bi
nhưng sao nặng lạ thường nơi đáy dép

giữa cuộc đời bão bùng đầy gai thép
không biết rằng chú bé thoát sao đây?
với chú thì không quá một sợi dây
vào tròng cổ cuộc đời coi chấm dứt

nó nghĩ mình nghĩ đời rồi lại tức
phải chi đừng vấp phải bịch kim cương
để bây giờ phải chịu cảnh tang thương
nhìn chú bé đêm ngày vui chốn quỹ
chẳng biết rằng ngày chết đã kề bên.........( còn tiếp)
 

lan-chi

Thành viên tích cực
hehe chạy mất dép, ( chạy đi chỗ khác cho các bác làm thơ ) tiếp tục nha hay quá đi dép.
 

bigbabol

Moderator
chú thường kênh những con người nghèo khổ
nó định rằng xóa sạch quá khứ xưa
nó sài tiền vung ném quá từa lưa
nào bạn chích bạn tình đều hào phóng

rồi cái ngày cháy túi cũng hiện ra
thằng bạn chích ngày nào không thấy bóng
con bạn tình cũng biến mất từ lâu
thấy đời mình chìm xuống đáy vực sâu

cơn đói thuốc biến nó thành kẻ ác
định giết người cướp của lấy tiền phê
anh công an trên đường ếch bề sê( SBC)
ra tay kịp cho nó còng số tám

những ngày đầu trong ngục tù u ám
nó nằm lăn vật vã bởi cơn ghiền
như người điên nó gào to rên rĩ
nhức trong xương từng cơ thịt buốt đau

thời may gặp được ông bác sỹ cao
về ý đức và tài cai thuốc phiện
nó dần dần được cắt từng cơn nghiện
được hai tuần có vẻ nó bình tâm

rời giường bệnh nó ra ngoài lao động
sức xì ke đâu vác nặng được gì
nhưng tính lì những ngày còn cơ cực
nó cũng xong từng công việc được giao

rồi một ngày nó ước thấy trời cao
người đông đúc rộn ràng nơi phố thị
ở trong này nó đựơc nhiều anh chị
đã tu tâm dạy nó biết sự đời

nó bơ phờ sau những giờ lao động
nhưng nhẹ nhàng thanh thản giấc bình an
tiếng loa vang gọi vào phòng tên nó
được ra tù trước thời hạn đã tuyên

đôi dép già trong góc vẫn còn nguyên
người nhăn nhó lặng người nhìn dáng nó
muốn chạy ngay ôm chân nó vào lòng
khoảng mênh mông sau những ngày xa cách

giờ lấp đầy bởi tiếng nó cười vui
bên gia đình yên vui người thân nó
nó nhìn đời nhẹ nhàng như cơn gió
thú làm ăn không bỏ phí một giờ

để cho đời vẫn biết còn tên nó
để lấp đầy hạnh phúc trái tim đau
mà nó đã bao lần làm tan nát
để nó còn đứng giữa đời và hát

đôi dép kia ôi thân mẹ cuộc đời...
 

nguyendangduoc

Thành viên tích cực
ý thơ hay, nhưng câu chử cần trau chuốt thêm tí nữa anh nha. Trau chuốt như thế nào thì em xin đc nói luôn cho anh hiểu nhé: ................em ko biết :):):)
 

bigbabol

Moderator
nhớ những lần mưa rơi chiều tháng bảy
trời âm u man mác một nổi lòng
tiếng nhạc Đàm nơi nhà bên cất tiếng
không gian buồn u ám lại buồn thêm
mắt liêm diêm đôi dép nằm ngẩm nghĩ
quá khứ xưa hiện tại lẫn màn sương
tương lai thì ...đường dài đang phía trước
biết ra sao hỡi đôi dép ngày sau?!??!

thôi kệ:!!! bà mẹ Việt Nam anh hùng
 

dungkhiem

Thành viên
nhớ những lần mưa rơi chiều tháng bảy
trời âm u man mác một nổi lòng
tiếng nhạc Đàm nơi nhà bên cất tiếng
không gian buồn u ám lại buồn thêm
mắt liêm diêm đôi dép nằm ngẩm nghĩ
quá khứ xưa hiện tại lẫn màn sương
tương lai thì ...đường dài đang phía trước
biết ra sao hỡi đôi dép ngày sau?!??!

thôi kệ:!!! bà mẹ Việt Nam anh hùng
Cái chiếc dép này đang buồn, chắc là có đạp gai đây, chuyện gì thế hả 3B?

Bài đôi dép sao không tiếp,
Để chiếc buồn, không tiếp bước đi?
 

bigbabol

Moderator
Cái chiếc dép này đang buồn, chắc là có đạp gai đây, chuyện gì thế hả 3B?

Bài đôi dép sao không tiếp,
Để chiếc buồn, không tiếp bước đi?
đôi dép đã già không thể nào đi mãi
phải có ngày ngừng nghĩ chút anh ơi
nghĩ lấy hơi rồi chờ ngày đi tiếp
sẽ lên non xuống biển lội đồng sâu
băng qua cầu về miền tây đổi mới
ghé anh em khắp các tỉnh đồng bằng
lúc quay về nơi thành đô sinh sống
vẫn nhớ hoài hình bóng các nghệ nhân...:))
 

huongdongconoi

Thành viên tích cực
đôi dép đã già không thể nào đi mãi
phải có ngày ngừng nghĩ chút anh ơi
nghĩ lấy hơi rồi chờ ngày đi tiếp
sẽ lên non xuống biển lội đồng sâu
băng qua cầu về miền tây đổi mới
ghé anh em khắp các tỉnh đồng bằng
lúc quay về nơi thành đô sinh sống
vẫn nhớ hoài hình bóng các nghệ nhân...:))
Rồi chiều nay tui nhìn lại đôi dép.
Ôi! thương thay... cho đôi dép đã mòn.
Vết hằn sâu, trên khắp nẻo núi non
Nhờ có dép, đôi bàn chân không nãn.
Lúc đồng bằng, lúc Xuôi ngược Miền Trung.
Ôi! đôi dép kia đi mãi không ngừng.
Nay dép đức, ghé thăm từng người bạn
Xin cọng dây đồng... nối chặt tình thương...
 
Top