cảm xúc về bài đôi dép

bigbabol

Moderator
đây là bai thơ:
Đôi dép
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...

đây là cảm xúc của mình:

rồi một ngày, trên đường đi săn kiểng
vô đồng sâu, gặp chó dữ trông nhà
vốn ghiền cây, nên đâu thèm để ý
ngước mắt lên, thấy chó dữ gần kề

băng qua rào, vượt mình qua ruộng lúa
chạy thoát thân khỏi vết cắn chó hùa
bước lửng thửng trên đường đê lộng gió
đôi dép kia sao mất tự bao giờ?

không có dép chân trần ta vẫn bước
mà hình như còn thấy sảng khoái hơn
ui đau quá cái gì đâm thế nhĩ?
trinh nữ gai- hoa màu tím ven đường
lấy gai ra, liếc nhìn ồ gốc bự

nhổ nó lên, về tạo dáng bon sai
ôi cuộc sống thật nhiều điều thú vị
mất cái này ta lại được cái kia
đời là thế, cuộc đời là như thế

đôi dép kia đừng trách phận bẽ bàng
đừng bi quan khi chỉ còn một chiếc
vì biết đâu anh lính mất một giò
hay số trời làm cho người một cẳng

thì chỉ cần một chiếc dép mà thôi.
 

HUNG USD

Thành viên tích cực
Cảm xúc dạt dào quá, Phải chăng đây củng là một yếu tố để làm cây đẹp?
 

Blackrose86

Thành viên tích cực
đây là bai thơ:
Đôi dép
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...

đây là cảm xúc của mình:

rồi một ngày, trên đường đi săn kiểng
vô đồng sâu, gặp chó dữ trông nhà
vốn ghiền cây, nên đâu thèm để ý
ngước mắt lên, thấy chó dữ gần kề

băng qua rào, vượt mình qua ruộng lúa
chạy thoát thân khỏi vết cắn chó hùa
bước lửng thửng trên đường đê lộng gió
đôi dép kia sao mất tự bao giờ?

không có dép chân trần ta vẫn bước
mà hình như còn thấy sảng khoái hơn
ui đau quá cái gì đâm thế nhĩ?
trinh nữ gai- hoa màu tím ven đường
lấy gai ra, liếc nhìn ồ gốc bự

nhổ nó lên, về tạo dáng bon sai
ôi cuộc sống thật nhiều điều thú vị
mất cái này ta lại được cái kia
đời là thế, cuộc đời là như thế

đôi dép kia đừng trách phận bẽ bàng
đừng bi quan khi chỉ còn một chiếc
vì biết đâu anh lính mất một giò
hay số trời làm cho người một cẳng

thì chỉ cần một chiếc dép mà thôi.
Nút thanks đâu rùi nhỉ:-SS
Ah! Nó đây rồi:))
 

de_mylo

Thành viên
...đôi dép kia đừng trách phận bẽ bàng
đừng bi quan khi chỉ còn một chiếc
vì biết đâu anh lính mất một giò
hay số trời làm cho người một cẳng
thì chỉ cần một chiếc dép mà thôi...


Đôi dép kia vẫn còn ở trên đời
Mà sao lại, mỗi nơi nằm một chiếc.
Một chiếc ở sâu trong lòng ruộng
Một chiếc lại vất vưởng ở bờ tre.

Ngày hôm sau nắng sớm dọc bờ đê
Một con cún lò dò đi... tè bây
Chiếc dép kia vẫn còn nơi đấy
Lại vô tình bị con cún tha đi

Con cún kia chạy rong chán, rong chê
Mang chiếc dép bỏ vào trong xó cửa
Rồi nó chạy đi hớn ha, hớn hở
Chẳng biết rằng đôi dép bị biệt ly

Rồi thời gian lặng lẽ cứ trôi đi
Cánh đồng giờ lúa vàng như tấm thảm
Trong làn gió hương lúa thơm thoang thoảng
Chiếc dép kia vẫn nằm dưới bùn sâu.

Trên cánh đồng không biết từ bao lâu
Người với người đang cùng nhau gặt lúa
Bỗng một tiếng cười vang lên ha hả
Tao bắt được chiếc dép chúng mày ơi...

Chiếc dép kia nhìn thấy ánh mặt trời
Niềm vui sướng vỡ òa trong hạnh phúc
Được mang về ném vào trong một góc
Đợi hôm nào đổi kẹo mút ăn chơi :D

Không ai hay cái góc đó trên đời
Hai chiếc dép được gặp nhau lần nữa
Không ai biết tương lai ra sao nữa
Nhưng từ giờ mãi mãi sẽ bên nhau....:))
 

bigbabol

Moderator
Không ai hay cái góc đó trên đời
Hai chiếc dép được gặp nhau lần nữa
Không ai biết tương lai ra sao nữa
Nhưng từ giờ mãi mãi sẽ bên nhau....


ngày mừng vui chưa được có bao lâu
đôi dép ấy được mang vào chủ mới
chân thì to, người thì béo dã man
được vài hôm thì trên người rạn nứt

vết nứt to theo từng bước béo đi
đêm tối về hai đứa ngắm thật bi
sao lại thế cuộc đời sao lại thế
thà chia ly không thấy mặt còn hơn

ở bên nhau nhìn người thương xơ xác
chẳng khác nào sát muối vết thương đau
chít chít chít, tiếng kêu thằng chuột nhắt
nó mon men lại cắn chiếc phải rồi

chiếc trái nhìn mà lòng đau dạ nát
chút nữa thôi thân nó cũng tan tành
thương là thế yêu nhiều là như thế
nhưng cũng đành phải lực bất tòng tâm

trời bừng sáng ánh mặt trời chiếu rọi
đôi dép nằm trang trọng shop thời trang
giấc mơ dài làm đôi dép hoang mang
đời khổ thế biển đời sao khổ thế???

câu nói thầm sao tiếng vọng mãi ngân xa..............................
 

Sói Hoang

Quản lý mới
Híc...động tý là tuôn thơ ra được ngay! kính nể....kính...sợ...:-bd
:-B kaka...Ko ngờ Giang Còi làm thơ hay phết!
 

CrackBerry

Thành viên tích cực
Rất ưh là hay, nhí nhảnh và cũng rất sâu sắc @};-@};-

đây là bai thơ:
.........................
đây là cảm xúc của mình:


..................
không có dép chân trần ta vẫn bước
mà hình như còn thấy sảng khoái hơn
ui đau quá cái gì đâm thế nhĩ?
trinh nữ gai- hoa màu tím ven đường
lấy gai ra, liếc nhìn ồ gốc bự
.......................

đôi dép kia đừng trách phận bẽ bàng
đừng bi quan khi chỉ còn một chiếc
vì biết đâu anh lính mất một giò
hay số trời làm cho người một cẳng

thì chỉ cần một chiếc dép mà thôi.
 

Blackrose86

Thành viên tích cực
Hay wá hay wá,cho black làm ké vài câu:))
trời bừng sáng ánh mặt trời chiếu rọi
đôi dép nằm trang trọng shop thời trang
giấc mơ dài làm đôi dép hoang mang
đời khổ thế biển đời sao khổ thế???[/COLOR]
câu nói thầm sao tiếng vọng mãi ngân xa..............................
Nhưng mơ ước vẫn chỉ là mơ nước
Vì cuộc đời ai biết trước ngày mai
Được bên nhau,chung sống mãi lâu dài
Dù mòn đế sứt quai còn tái chế(làm phế liệu lại hẹn gặp kiếp sau)
 

Hoanglong70

Thành viên tích cực
Cám ơn Bigbabol và de_mylo,

Hoanglong đọc đến đây cứ [-O<

Cầu mong sao cho Topic đừng đóng lại,
Để mỗi ngày còn vào đọc mà vui ...
 

giangsuphong1988

Thành viên tích cực
cũng may a Tuấn đạp trúng gai trinh nữ, chứ lỡ đạp trúng gai kim quýt mà "gốc bự" nữa thì đã luôn a T ha! thơ hay quá, rất mộc mạc và sâu sắc, cuộc đời chơi cây mới đẹp làm sao!
 

lequang1983

Thành viên
em đọc mấy bài thơ này có cảm giác 1 anh thì muốn chia lìa đôi dép, 1 anh thì muốn hàn gắng đôi dép lại........ nói chung là hay hay
 
Top