mưa saobang
Moderator
Thưa tất cả các huynh đệ tỷ muội CCVN thân mến.
Đã lâu Mưa mới ghé thăm diễn đàn, chẳng có hoa quả làm quà, ko ruợu thịt làm lễ, chỉ có cỗ lòng với tấm chân tình trao tặng cùng cái ngẫu hứng nhân dịp bão về vì Hà Nội đang ngập chìm trong mưa vậy kính mong các huynh đệ tỷ muội nhận cho Mưa vui ạh ).
Nhân tiện vừa đi bơi vừa chơi kèn lá vừa đá bóng vừa gảy guitar, Mưa lân la trên mạng thấy có mấy mẩu truyện vui về Tam Quốc, lôi về đây chế bản hầu các huynh đệ tỷ muội đọc cho vui. Nếu huynh đệ tỷ muội nào thấy có tên mình trong truyện của Mưa thì đừng thù hằn mà động thủ với Mưa nhé.
Thanh kiu vi na miu cạ nhà nhiều ạh :-* ). Chúc cạ nhà vui vẻ ạh :x
Truyện 1:
Nói về Đàn chủ (trungduart) và Trần Hùng, sau bao trận chiến dai dẳng kéo dài mà đàn chủ vẫn không chiếm lại được cây Linh Sam quý từ tay Trần Hùng...Đàn chủ bèn mời Trần Hùng tới dự hội nghị bàn đèn, không động võ nữa mà chuyển sang động khẩu ).
Đàn chủ: Để tránh cho các thành viên sống trong cảnh lầm than, cuộc chiến tranh giành Linh Sam có lẽ chỉ nên 1 với 1 giữa đệ và Hùng huynh mà thôi. Hùng huynh thấy sao?
Trần Hùng: Trung đệ nghĩ được thế thì tốt quá, miễn là tránh được họa binh đao cho dân lành thì dù đốt nhà, cướp của, giết người huynh cũng làm. Đệ thích chiến với huynh kiểu gì... đua xe hay tá lả?
Sau một ngày tỉ thí cả đua xe lẫn tá lả... Đàn chủ và Trần Hùng vẫn bất phân thắng bại...
Trần Hùng: Chúng ta đúng là 1 cặp đối thủ "trời tru đất diệt". Bây giờ thế này, chúng ta thi lòng cản đảm. Nếu Trung đệ làm được việc này thì ta xin dâng Linh Sam bằng cả 2 tay 3 chân cho đệ. ok?
Đàn chủ: Ok, huynh cứ ra đề.
Trần Hùng: Nếu trước mặt quần hùng nơi đây mà đệ dám buông gươm và cởi bỏ y phục trên người thì huynh xin thua.
Đàn chủ: Chuyện nhỏ, ngày xưa còn bé đệ cởi suốt, bây giờ lớn hơn thì cũng có sao. Nói rồi đàn chủ tụt luôn quần áo trên người.
Tiếng vỗ tay rầm trời, hoan hô inh ỏi. Trần Hùng mặt tái xanh vì không ngờ Đàn chủ dám chơi như vậy. Nhưng đàn chủ cũng đúng chất với dân chơi vừa cười vừa nói:
Cuộc chơi nào cũng thế, phải có qua có lại mới toại lòng nhau. Nếu Hùng huynh cũng dám tụt giống đệ thì đệ xin trả lại Linh Sam và coi như từ nay là của huynh vĩnh viễn.
Trần Hùng: Chẳng lẽ huynh lại kém đệ... nói xong Trần Hùng cuống cuồng tụt hết quần áo trên người vì sợ đàn chủ đổi ý.
Tiếng hoan hô lại vang lên chúc mừng 2 người ngang sức ngang tài.
Đàn chủ: Hùng huynh đúng là bậc anh hùng, để người can đảm như huynh chăm sóc cho cây Linh Sam đệ cũng cam lòng... mà sao mặt huynh buồn thế?
Trần Hùng bèn đến gần đàn chủ ghé tai nói nhỏ: Đệ Trung này, vậy là ta với đệ vừa làm trò hề cho bá tánh xem àh?
)))))
..........................................
Còn nữa...
Truyện 2. Ngockien huynh sẽ bị lên thớt )