Hoa đỗ quyên
(Kim So-wol)
Khi em mệt chán, anh đà phải bước,
Anh ngậm ngùi đưa mắt dõi bóng em.
Anh tình nguyện hái đỗ quyên một bó,
Từ núi thuốc xa xa,
Anh rải trên đường em sẽ đi qua.
Em từng bước giẫm lên ngang dọc cành hoa,
Ôi! Hãy bước nhẹ nhàng em nhé!
Khi em mệt chán, anh đà phải bước,
Anh dù có chết, cũng không lệ nhoà.
Người dịch: Lê Huy Tiêu
Xuất bản: Tạp chí văn học nước ngoài số 5 – 2003
Bản dịch của Cao Văn Điểm
Bông hoa tàn úa
Nếu như nàng quyết dứt áo ra đi
Không còn thiết sống cùng ta nữa
Ta sẽ chiều nàng thôi, nàng ạ!
Không còn thiết sống cùng ta nữa
Ta sẽ chiều nàng thôi, nàng ạ!
Ta sẽ lang thang khắp đồi Yaksan
Khắp vùng Yong-byon gom từng bông hoa dại
Rồi khắp các đường làng, những bông hoa ta hái
Khắp vùng Yong-byon gom từng bông hoa dại
Rồi khắp các đường làng, những bông hoa ta hái
Từng bước chân nàng qua
Trên những cánh hoa ta
Nhẹ nhàng và êm ái
Trên những cánh hoa ta
Nhẹ nhàng và êm ái
Nếu như nàng quyết dứt áo ra đi
Không còn thiết sống cùng ta nữa
Ta chẳng khóc, nhưng mà ta tàn úa.
Không còn thiết sống cùng ta nữa
Ta chẳng khóc, nhưng mà ta tàn úa.
Bản dịch của Nguyễn Long Châu
Hoa Đỗ Quyên
Dẫu anh chán bỏ chẳng đoái hoài,
Quay quắt, rời xa em.
Không một tiếng trách hờn, tiển anh đi nhẹ nhõm
Quay quắt, rời xa em.
Không một tiếng trách hờn, tiển anh đi nhẹ nhõm
Em hái hoa Đỗ quyên
Ở Ninh Biên, núi Nhược
Trải suốt lối đi dài
Ở Ninh Biên, núi Nhược
Trải suốt lối đi dài
Bước chân anh,
Từng bước,
Giẫm lên hoa, hững hờ
Từng bước,
Giẫm lên hoa, hững hờ
Dẫu anh chán bỏ, chẳng đoái hoài
Quay quắt, rời xa em
Chết cả cõi lòng này, cũng không nhoà mắt lệ.
Quay quắt, rời xa em
Chết cả cõi lòng này, cũng không nhoà mắt lệ.