bigbabol
Moderator
ngày qua ngày đôi dép vẫn nằm yên
trên kệ shop nơi phồn hoa đô thị
ngó ra đường những đôi dép lầm than
nó sợ rằng thân mình rồi cũng thế
đến một ngày nó trở thành đồ ế
bởi mấy em mốt mới đã ra đời
nó thẩn thờ bị quăng vào kho góc
nơi tối tăm ẩm móc tiếng chuột kêu
ngày tháng dài mình mẩy nó đóng rêu
người ẩm móc hôi rình mùi cứt chuột
lại bị còn cắn phá nát thịt da
đến một ngày có người vác băng ca
bỏ nó lên cho ngay vào sọt rác
cuộc đời này tưởng chừng như tan nát
chú bé con thân gầy ốm xác xơ
mới ngày nào đứng trước shop ước mơ
biết bao giờ được mang vào nó nhĩ
nó chẳng nhìn mà còn cười khinh bĩ
ấy vậy mà lại cứu vớt nó ra
trên bước đường chú bôn ba tìm rác
đổi miếng ăn để kiếm sống qua ngày
có dép rồi chú ta mừng vui sướng
chạy tung tăng khắp ngõ vắng đường to
đôi dép nhìn bởi cặp mắt tròn vo
trời đất hỡi ngoài này sao vui thế?!
kìa cô gái tóc dài bay trong gió
chú xích lô lấm tấm giọt mồ hôi
anh công nhân hết giờ vừa tan sở
bác nông dân đang cày dưới ruộng sâu
đồng lúa chín cánh cò bay lã lướt
con đường đê hai đứa bé đùa vui
những khi trời cúp điện thấy tối thui
người nóng nực bực mình ông bán điện
khi gặp chuyện đi trên đường cao tốc
thấy lâng lâng đất nước đổi thịt da
cũng có lúc kêu ca thằng lô cốt
nó mãi đào sao chẳng thấy hoàn công
ghét nhất là ông cảnh sát giao thông
đang ngon trớn thổi còi nghe cái rét
móc bóp ra đưa chú giấy có hình
là tình hình trở về ngay lúc trước
nó cứ bước cứ đi và cứ bước
nó tiếc về những năm tháng ngày qua
không bôn ba giữa cuộc đời nhộn nhịp
nhưng bây giờ nó thấy mình vẫn kịp
nó đi nhanh đi mãi chẳng chịu dừng
nó rất mừng khi mình là đôi dép
được chở che cho chân bé còn thơ
cho chân trần trong nắng gió bơ vơ
cho kim chích không mang mầm vius
lây vào trong cơ thể kẻ không may
cuộc đời này coi thế hãy còn may
vì nó được làm thân đôi dép tốt..............
trên kệ shop nơi phồn hoa đô thị
ngó ra đường những đôi dép lầm than
nó sợ rằng thân mình rồi cũng thế
đến một ngày nó trở thành đồ ế
bởi mấy em mốt mới đã ra đời
nó thẩn thờ bị quăng vào kho góc
nơi tối tăm ẩm móc tiếng chuột kêu
ngày tháng dài mình mẩy nó đóng rêu
người ẩm móc hôi rình mùi cứt chuột
lại bị còn cắn phá nát thịt da
đến một ngày có người vác băng ca
bỏ nó lên cho ngay vào sọt rác
cuộc đời này tưởng chừng như tan nát
chú bé con thân gầy ốm xác xơ
mới ngày nào đứng trước shop ước mơ
biết bao giờ được mang vào nó nhĩ
nó chẳng nhìn mà còn cười khinh bĩ
ấy vậy mà lại cứu vớt nó ra
trên bước đường chú bôn ba tìm rác
đổi miếng ăn để kiếm sống qua ngày
có dép rồi chú ta mừng vui sướng
chạy tung tăng khắp ngõ vắng đường to
đôi dép nhìn bởi cặp mắt tròn vo
trời đất hỡi ngoài này sao vui thế?!
kìa cô gái tóc dài bay trong gió
chú xích lô lấm tấm giọt mồ hôi
anh công nhân hết giờ vừa tan sở
bác nông dân đang cày dưới ruộng sâu
đồng lúa chín cánh cò bay lã lướt
con đường đê hai đứa bé đùa vui
những khi trời cúp điện thấy tối thui
người nóng nực bực mình ông bán điện
khi gặp chuyện đi trên đường cao tốc
thấy lâng lâng đất nước đổi thịt da
cũng có lúc kêu ca thằng lô cốt
nó mãi đào sao chẳng thấy hoàn công
ghét nhất là ông cảnh sát giao thông
đang ngon trớn thổi còi nghe cái rét
móc bóp ra đưa chú giấy có hình
là tình hình trở về ngay lúc trước
nó cứ bước cứ đi và cứ bước
nó tiếc về những năm tháng ngày qua
không bôn ba giữa cuộc đời nhộn nhịp
nhưng bây giờ nó thấy mình vẫn kịp
nó đi nhanh đi mãi chẳng chịu dừng
nó rất mừng khi mình là đôi dép
được chở che cho chân bé còn thơ
cho chân trần trong nắng gió bơ vơ
cho kim chích không mang mầm vius
lây vào trong cơ thể kẻ không may
cuộc đời này coi thế hãy còn may
vì nó được làm thân đôi dép tốt..............