Đây không là một cây Kiểng Cổ chuẩn chỉ, đã cách tân và sử dụng lối chế tác và Dáng Vẻ của Kiểng cổ Gò công còn phần chi tiết không đáp ứng được; điển hình nhất là Tam cang Ngũ Thường được xây dựng trên cốt cây Phụ Tử, hoặc Tam tòng Tứ đức trên cốt cây Mẫu Tử!
Đặc điểm cây chung bệ, gốc và 1 ĐOẠN THÂN hình thành 1 dáng vẻ như Song Thụ, Trực Liên Chi của Kiểng Thế (Phân biệt 03 loại Kiểng cổ <> Kiểng thế <> Kiểng bonsai). Như vậy, muốn định vị tên trong Kiểng Cổ cần loại bỏ những lý tính và cách gọi của Bonsai và Kiểng Thế, không thể lấy kiến thức của Kiểng Thế, Bonsai để nhận diện Kiểng Cổ để gọi Trực Liên Chi, Song Thụ, Lưỡng Long Chầu Nguyệt... vì đặc trưng Kiểng cổ Nam bộ phải chứa đựng "Giáo lý Nho Gia" và Thế kiến tạo rất đặc trưng.
Kiểng cổ Nam bộ có 02 loại cây đặc trưng được tạo nhiều nhất Tam cang Ngũ thường (1) và Tam tòng Tứ đức (2) đều có đặc tính:
- Có thân tử con mọc trên thân chính, và 2 bông tán 1 ngọn (Tam cang hoặc Tam tòng).
- Thân Cha (với Ngũ thường) thì 4 bông 1 ngọn; Thân Mẫu (với Tứ đức) thì 3 bông 1 ngọn. Đều dùng tay số 3 sẽ che đầu Tử, và thân Cha cứng cỏi dương tính hoặc thân Mẹ phải dẻo mềm âm tính.
- Tên gọi dùng triết lý Nho Gia.
Và xưa nay có một luật bất thành văn hình hài cây đều phải có tối thiểu 1 Đầu và 2 Tay, như vậy Tử cũng là 1 cây thì tối thiểu phải có 1 ngọn 2 tay; với cây Mai đang phân tích không có Tử chỉ 2 tay và mất đầu được! nên kết luận cái gọi là Tử (như chủ thớt nói) là 1 Tay có 2 bông mà thôi. Đến đây tạm kết luận hình dạng cây này là Quái lưỡng đầu, và không có Tử, làm mỗi vế thân theo dáng vẻ cây Cha trong thế Tam cang Ngũ Thường với 9 bông 1 ngọn.
Để làm nên cái gọi "Cách tân" cho nó sang chảnh thì vẫn có thể sử dụng diễn nôm để gọi cây này thành: Song Toàn Thập Nghĩa. Đặt Song Toàn bằng lấy cái dáng vẻ song thụ để kiến giải, và mỗi 1 vế thân tạo nên 9 bông tán và 1 ngọn để đạt Thập Nghĩa của Nho gia.