(`×Goldfish×´)
Thành viên tích cực
Tò mò cô gái trong thơ của anh Quỳnh Dao ghê )
Mộng Tàn Xuân...
Em đi qua, Xuân tàn xơ xác lá
Hoa héo sầu rơi rụng phố hoang vu
Tiếng chim chiều gọi nỗi nhớ thiên thu
Tim se thắt tiếng vọng tình gào thét
Ta vẫn ngỡ tình yêu là bất diệt
Nên đắm chìm vào ảo ảnh cơn mê
Đâu có ngờ tình chìm sâu đáy bể
Em xa rồi bỏ nhân thế mênh mang
Còn chi em? Giấc mộng ấy đá vàng
Ta một cõi ngẫm sầu tư chất ngất
Mộng tình dở dang, lối đời đã chật
Khắc khoải lòng ta tìm đến hư vô
Còn chi em? Chỉ còn trái tim khô
Đã ngừng đập sau lần ta lỗi hẹn
Đời là bể dâu, tình chưa trọn vẹn
Nên suốt đời ta lãng đãng rong rêu...
Người ta vẫn nói khi yêu dù là người thông minh đến đâu thì IQ cũng trở thành con số không tròn trĩnh
Yêu nhau và chia xa, đều là lẽ tất yếu trong sự ngẫu nhiên, bất luận kết quả như thế nào, bất luận thời gian đúng hay sai.Tình yêu vốn là thứ không thể tính toán đúng sai - hơn thiệt
Khuya rồi mình vẫn ngắm trăngTàn Xuân canh vắng lòng thêm vắng
Ngẫm đời dâu bể với gió trăng
Lên voi xuống chó vài trăm bận
Kiếm sắc moi gan mấy mươi thằng
Thế thời thời thế ôi điên đảo
Chiều Xuân ngã ngựa chốn sương giăng
Ngậm nỗi căm hờn nơi đáy cốc
Ngày mai hồn ấy biết còn chăng?
Buồn tay phím gõ mớ bòng bongđược nghe tâm sự của anh Dao
lòng em cũng thấy chút nghẹn ngào
dòng đời thay đổi nào ai biết
Than trách chi anh nhọc tấm lòng
đừng buồn anh nhé đời mất vuiBuồn tay phím gõ mớ bòng bong
Để bạn hữu tôi luống nhọc lòng
Cảm ơn Lê muội thơ hồi đáp
Quẳng gánh nợ trần hết long đong... nhỉ ~O)