Chơi vơi nỗi nhớ thả đi nhé
Thu đến, khoảng mông lung lòng lại chập chờn con nhớ, cơn gió nhẹ cuốn theo những chiếc lá vàng xào xạc bên hiên khiến con tim chộn rộn những khum tình. Đã lâu ta ko thả lòng theo những chơi vơi, giọt mưa như ko còn tí tách, hàng mi sầu cũng chẳng vấy niềm đau. Nay lạc bước chông chênh về chốn cũ, kỉ niệm nào mang lại nhớ thương xưa...
Thu... trong những lo toan cuộc sống, ta thấy sự tất tả mưu sinh với những kiếm tìm trăn trở, trải lòng buông thả những chới với trong miên man bất tận. Tiếng thở dài khẽ lạc chốn vô ưu...
Ngồi góc vắng điểm lại nỗi buồn trong kí ức, giọt đắng buồn đang tí tách buông rơi. Phiến đá bên hàng cây úa hắt trong ánh nhìn màu bàng bạc sắc thu... cơn gió vô tình chợt cuốn ngang mang theo một màu hoài niệm...
Thu về cho nhớ lại lên ngôi
Đêm buông cái lạnh, bỏ ta ngồi
...bên thềm tiếng gió vờn khóm cúc
Góc vắng mình ta...trong đơn côi...
Để niềm vui lại với ta thôi
Đông đi, xuân đến - quy luật thế
Đơn côi rụng mất, hạnh phúc chồi...
Chúc cho tất cả mọi người luôn hạnh phúc trong biển tình!