Lại Thơ...!:D

nmtoanvph

Thành viên
Thấy Anh em ra vào chủ đề Thơ...tình hay quá! Làm nmtoanvph nhớ lại cái thời...Chai trẻ :))
Có vài Bài thơ các...Nàng ấy chép tặng mình. Đến bây giờ thỉnh thoảng lôi ra, vừa ngắm cây, tỉa cây vừa đọc lại, vẫn thấy cuộc sống thật nhiều ý nghĩa. Xin tặng lại Anh Chị Em trong Diễn đàn 1 số trong các Bài thơ ấy nhé...! Coi cũng là 1 món quà Tết ngày Xuân.


Bài thơ Đôi dép
Tác giả: (Có thể là) :Nguyễn Trung Kiên

Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ.

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau.

Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời vẫn biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Giống như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái ,
Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung...

Hai mảnh đời thầm lặng bước bên nhau
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.


Bài thơ : Vờ

Cứ vờ như vẫn có Anh
Để Em ríu ran cười nói
Bên nhau mỗi lần Anh tới
Đất trời chẳng có mùa Đông.

Nâng niu những đóa hoa hồng
Em cầm trong ngày Sinh nhật
Hương hoa dường đang e ấp
Vờ như vừa được Anh trao
Mùa xuân thắm ướt cánh đào
Một mình Em đi chợ Tết
Vờ đang bên Anh rảo bước
Thì thầm Em hát tình ca…

Nửa giường, nửa chiếu, nửa chăn
Hoang vu nửa phần trái đất
Đã vờ không còn thổn thức
Mà sao tim cứ nghẹn ngào…

Bài thơ : Linh Cảm

Thôi thế là mùa xuân ấy qua nhanh
Giêng rộng quá không xuể vòng tay giữ
Tờ lịch mong manh sang mở chiều đã cũ
Em bóc rồi ngày tháng xót xa rơi!

Linh cảm có Anh ở phía chân trời
Em đi đến bằng vùng cổ tích
Vừng rắc hết rồi bàn chân không về đích
Em nhọc nhoài khuya ngả giữa cát khô

Ở đâu rồi năm tháng ấy còn mơ
Ngã ba chia tay vạt áo Em đầy nắng
Con đường nhỏ một chiều mưa vắng
Dưới hiên chờ không dám nép vào Anh.

Thôi thế là mùa xuân ấy qua nhanh
Tu hú gọi nôn nao ngoài bãi vải
Anh đi rồi lời hẹn không trở lại
Để sông buồn lở cát xuống dòng trôi

Năm tháng dịu êm năm tháng qua rồi
Em lặng lẽ ngược chiều gió thổi
Ngõ nhà Em hoa mướp vàng bối rối
Để suốt đời linh cảm có Anh qua…!


Chỉ Một Mình Anh
Thi sĩ : Xuân Quỳnh

Anh! Chỉ một mình anh
Biết trả cho em những ngày đã mất
Và mang đến mùa xuân trong những giờ lạnh nhất
Là anh, chỉ một mình anh

Có phải vì anh
Khi nghe anh nói
Mà tim em xao xuyến bồi hồi

Có phải chỉ vì anh mà cỏ xanh im lặng
Bỗng xôn xao xuân đến cựa mình
Có phả vì anh mà muà xuân đến vội
Mà mây mù trên nước bập bùng trôi
Có phải vì anh mà lòng em bừng nắng
Và diụ dàng, tất cả vì anh

Nhưng không, anh nói không
Là mặt trời rơi ngay xuống đất
Là tất cả trên đời em mất
Khi anh nói Không...

Bai thơ : Khoảng trống (Bùi Kim Anh)

Khi em hiểu về cuộc đời
Khi em hiểu về anh
Đầy đủ ngọn ngành
Thì tất cả đã là rất muộn

Cho dù mặt trời dậy buổi sớm mai
Cho dù những bông hoa tình yêu vẫn nở
Cho dù những nhịp cầu lao nhanh nối đôi bờ cách nhau
Và anh nói rằng - Anh vẫn yêu em

Điều anh cần em có đáp được đâu
Cái em mộng mơ anh thờ ơ không biết
Hai ta biền biệt
Em nghĩ tới phương nào
Anh sống ở nơi đâu

Trang ngày trang đêm 24 khoảng thời gian
Công việc chung bữa ăn giấc ngủ
Chiếm hết khoảng tình yêu cần có
Phút nghỉ ngơi nào ta dành cho nhau

Đời còn gì để nối anh với em
Giữa hai đứa đâu là mơ là thực
Một con đò sang sông chở đầy trách nhiệm
Các con là cầu nối chặt đôi ta

Cho đến bao giờ ta chỉ biết có nhau
Chỉ san sẻ niềm yêu con cái
Không vắng xa với đời riêng biệt
Không còn thức dậy giữa đêm sâu...

Trong Mưa (Trần Sĩ Tuấn)

Đêm vật vã và mưa xối xả
Nhớ Em không chịu nổi
Anh chạy vào mưa…

Tìm Em trong khắc khoải
Anh đi tìm Em ở chỗ không Em
Dẫu chỉ mấy bước chân thôi là gặp Em rồi
Và Anh biết rằng Em đang đợi
Em vẫn biết Anh không thể tới
Cái khoảng cách ngắn ngủi mà nghiệt ngã
Đóng đinh trên số phận chúng mình.

Để Anh yêu Em
Vật vã như gió
Lạnh lùng như mưa
Và cô độc như đêm…


NÀNG TIÊN CÁ (Lecmantop)


Phút cuối cùng em chẳng nói được đâu
Chẳng thể nào nói được
Trái tim hồng sắp tan thành bọt nước
Thế là xong biển lại đón em rồi

Ở đằng kia rạng đông đã mỉm cười
Anh thức dậy vì em không còn nữa
Biển vỡ ra như lòng em đã vỡ
Sóng đớn đau cuộn dậy đón em vào

Hạnh phúc đắng cay là hạnh phúc ngọt ngào
Em xin nhận những gì cay đắng nhất
Để đổi lấy một tình yêu không mất
Gió lành ơi, hôn hộ anh cho em

Em biết rằng không thể nói gì thêm
Khi tất cả chỉ còn là vực mặn
Trước mắt em ánh bình minh vừa tắt
Mặt trời em sáng dưới đáy mờ sâu

Chẳng tượng đài nào nói hộ được em đâu
Khi trái tim anh còn chưa biết nói
Không ai đọc được nỗi đau nhức nhối
Tháng năm không xoa dịu vết thương lòng

EM - MÙA THU
Nguyễn Hoàng Sơn

Em đừng tiếc đã gặp Anh quá chậm
Trong tình yêu nhanh chậm nghĩa gì đâu
Chỉ tiếc phút hững hờ khi cần say đắm
Tiếc chưa hết mình những lúc sống cho nhau

Trong cuộc sống Anh là người biết đợi
Đợi hết mùa xuân khi hoa đã lìa cành
Đợi thêm mùa hè qua cơn mưa nông nổi
Biết heo may về sẽ tới nắng hanh

Lửa phượng tắt, sen hồ tàn lụi hết
Thì còn đây hoa sữa chín trên cành
Với hoa sữa có điều gì phải tiếc
Em mùa thu nguyên vẹn ở trong Anh.


EM ĐI TÌM ANH TRÊN BÁN ĐẢO BAN CĂNG
- Onga Becgon- (hoặc Khổng Văn Đương)

Em đi tìm anh trên bán đảo Ban căng
Tìm không thấy chỉ thấy trời im lặng
Một mình em trong đêm dài thanh vắng
Em đi tìm anh trên bán đảo Ban căng.

Em trèo lên đỉnh núi cao Cacpat
Nhìn theo anh mất hút về đâu
Chân ai đi xa lắc bóng trời Âu
Dòng nước mắt bỗng trào ra chua chát

Em lại đến biển Đen xưa dào dạt
Sóng run bờ gọi lên tiếng triền miên
Buồn chao ôi gió làm em phiêu bạt
Thân cô đơn kinh khiếp cả trăng hiền

Em lại đến bên dòng sông Đanuýp
Thấy gì trăng nằm sâu giữa lòng sông
Mà ngàn năm sóng cùng trời một nhịp
Chỉ mình em nhức nhối vết thương lòng.

Ôi nhân loại một nghìn năm kiếp sống
Có hay chăng quằn qoại một tình yêu
Anh có nghe chăng sóng cồn cào dao động
Em lang thang lạc lõng giữa rừng chiều

Em không biết và không muốn biết
Trái tim anh sao tê lạnh thờ ơ
Và em biết tình anh dù đã hết
Em vẫn mong hy vọng, vẫn chờ

Em lại trèo lên đỉnh núi cao Cacpat
Lại đến bên dòng Đanuýp giữa đêm trăng
Lại đến biển Đen xưa dào dạt
Em đi tìm anh trên bán đảo Ban căng...

Chúc mọi người vui Tết hết mình nhé! Còn nhiều Thơ lắm vì ngày xưa Yêu nhiều quá, xin hẹn gặp lại! Các Bạn yêu Thơ xin mời có dịp gặp nhau giao lưu tại Vĩnh Phúc (Vườn Nmtoanvph). Mình có mấy sở thích: Cây cảnh - Tennis - Cờ tướng - Chị em - Nhậu và Thơ các thể loại...=))
 

phovanghoe

Thành viên tích cực
hớ hớ, ngày xưa a lãng mạn quá, chẳng trách có chị nhà xinh thế
chúc a năm mới gđ an khang thịnh vượng làm ăn phát đạt mạnh khỏe hạnh phúc anh nhé
 

nmtoanvph

Thành viên
hớ hớ, ngày xưa a lãng mạn quá, chẳng trách có chị nhà xinh thế
chúc a năm mới gđ an khang thịnh vượng làm ăn phát đạt mạnh khỏe hạnh phúc anh nhé
Cảm ơn Chú nhé! Chưa hẹn được hôm nào Anh Em mình đánh Cờ tướng + uống rượu vui xuân. Chắc là ngoài mùng 5 thì anh em CaycanhVinhPhuc sẽ bàn tính gặp mặt đầu xuân. Năm nay nghỉ dài mà...:)). Hôm gặp mặt mấy anh em đấu cờ nhé! Vui là chính, nhậu là chủ yếu...!=))
 
Top