Bóng chiều lẩn khuất trong khoảng nhớ mông lung em, tin nhắn gửi đi em mong chờ hồi âm trở lại... vẫn biết anh sẽ nói rằng hok, vẫn biết bình yên sẽ đến bên anh nhưng sao nghe lòng có điều gì bất ổn, phải chăng sự quẫy đạp yêu đương trong em nó mạnh hơn điều em nghĩ nên khiến lòng hok thấy chút nào vui.
Anh... cuộc sống luôn là như vậy, ta chạy theo điều gì thì điều đó luôn là hư ảo xa vời...
Như đêm khuya xoè tay tóm vạt nắng ảo ảnh mà nghĩ rằng đã nắm trong tay... rồi mơ khúc yêu trong câu thơ tình tứ...
Nắng nào trong giấc mơ yêu
Nắng nào còn đọng trong chiều lá bay
Nắng nào em nắm trong tay
Ru câu hờn dỗi tháng ngày nắng theo...
Anh đó, như vạt nắng trong cơn mơ em, để những tháng ngày phía trước mãi là ánh bình minh sớm mai...trong những khát khao cháy bỏng đợi nắng về.
Khoảng cách nào cho những nhớ nhung
Đợi mong nào cho thoả nỗi khùng khát yêu.
...
Anh. Dẫu đời thường mang nhiều giông bão, dẫu nhân gian tặng lắm ưu phiền thì anh nhé... hãy cứ để niềm yêu vỗ về những ngày dài phía trước hok nhau.
Bóng chiều lẩn khuất nơi xa
Em ngồi đếm nhớ nhạt nhoà tháng năm.