Chồm Hổm Đông...

sieuquay

Thành viên mới

Đông nhấp nhổm trên trần nhà cao ốc, lạnh chưa về nên ném cái nắng hanh rửng mỡ xuống không gian. Trưa, ta với tường thì thụt vào ra vài tợp rượu mà cháy lòng với miếng bánh mì khô. Dạo này lười tệ, ba bước chân cũng tới được cái quán đủ cho vài thứ ngon nghẻ lót dạ vậy mà cũng chẳng buồn nhấc cẳng để đi.
Giữa trưa trong cái nắng hời hợt, dăm ba chuyện đời lại ngọ nguậy đong đưa.

Mẹ cha cái thằng bên cạnh, trưa không ngủ lại mở nhạc chát xình với đủ loại tạp âm chát chúa như mấy con điếm rẻ tiền thiếu tình giữa đêm chồm lên quẫy đạp.

Hôm qua ngồi với thằng bạn chí cốt,nó rên rỉ thiếu tiền nên gái bỏ. Nhìn cái thân tàn vì thất tình mà thương nó tệ hại, định tóm áo tống cho nó vài quả vì tội ngu nhưng lại thôi. Mẹ cái thằng, trên đời này thiếu đếch gì gái. Sống vì tình còn trân trọng chứ vì tiền thì thiếu mẹ gì mà phải bi luỵ mấy loại vớ vẩn đó, rõ chán.

Đến giờ làm rồi mà vẫn đếch muốn đứng dậy. Tiền là cái quái gì quan trọng, mẹ... nhưng đếch có nó cũng đếch tồn tại được. Mâu thuẫn tệ, nhưng đời mà tránh thế mẹ nào được.

Nắng ngoài kia vẫn tè he, chồm hổm!

 

bactam

Thành viên tích cực
ngỗn ngang... nhưng xâu chuổi lại thì có tâm trang:-?? .cảm ơn bạn đã đưa mình vào một góc nhỏ của cuộc đời !
 

gato68

Thành viên tích cực
Mình dốt văn từ bé, nhưng vẫn không ngửi được đoạn văn này
 
Top