Chào các bạn,
Các thi sĩ Việt Nam trong vòng 1000 năm nay đã có những bài thơ rất hay về hoa mai. Những bài thơ về mai của những người Việt xa xứ trong thế kỷ 20 qua lại càng buồn thê thiết, mang lại nỗi buồn ly hương -- đặc biệt trong dịp Tết. Hoa đào, tôi chỉ được biết một bài thơ duy nhất của thi sĩ Thôi Hộ đời Thịnh Đường, Trung Hoa. Ông viết:
Khứ niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong
Một ngày xuân năm ngoái tôi đã đến cổng nhà nàng
Mặt nàng cũng hồng hào như sắc hoa đào vậy
Mùa xuân năm nay không biết nàng đâu rồi
Hoa đào vẫn còn đó và đang cười với gió đông
Cố học giả Nguyễn Hiến Lê, thuở hoa niên, nơi quê hương đất Bắc, cũng một lần được "hội ngộ" giai nhân như thi sĩ Thôi Hộ vậy. Hình như ông đã chép lại qua tiểu truyện Hoa đào năm ngoái.
Tôi có một CD của cô ca sĩ Bảo Yến (cô năm nay cũng gần 50 rồi,) tôi không nhớ là nhạc sĩ nào đã phổ nhạc bài thơ trên của Thôi Hộ. Đọc thơ và nghe nhạc, phải qua giọng hát của Bảo Yến, không biết thi sĩ và nhạc sĩ ai là người làm rung động hồn ta? Thi sĩ có sống dậy, chắc cũng tìm được tri âm nơi nhạc sĩ? Cụ Tiên Điền của ta có sống dậy, chắc cụ cũng mãi kiếp cô đơn?