ta vẫn sống như một con bửa củi
đục thân cây chàm, tìm lấy miếng ăn
ta vẫn sống như một con dế nhủi
ủ kiếp trong rơm, sớm tối nhọc nhằn
ta vẫn đi giữa muôn trùng hứa hẹn
thắp một vì sao len lỏi vào đời
như con đom đóm bay khi tàn hạ
thấy cỏ nằm rạt dưới trời sương
ta vẫn đến như một người vắng mặt
bóng cát chìm, thân gió nổi (đã quen)
lòng vẫn biết chuyện ngoài kia rất thật
từ trăm lần đời sống đã bon chen
cây nhón lá, ngày trèo lên hái tháng
nhưng vô tình - năm rụng theo năm
ta già trước hay hồn ta già chát ?
em nói đi: câu tối nghĩa nhân phàm !
thì vẫn cứ vẫy đuôi con thác lác
mặc tình cho sông nước đục, nông, sâu
song, vẫn thấy mộng thường lưu chiếu hạn
rừng đá vôi lở dở khói oan sầu ...
song, vẫn thấy đêm từng đêm khánh tận
chỗ ta nằm cũng là chỗ hư hao
em hãy đến để cùng ta vuốt mặt
như một lần .. tình ái chữa hồn nhau