Linh Miêu tráo chúa
hai người bạn chơi lan A và B,tâm giao đã nhiều năm,hôm nọ anh A nở một cây Cattleya hoa đẹp,màu cam lửa,lập tức khoe ngay với anh B bằng cái Email ,nhìn hoa qua cái ảnh ,anh B thấy xúc động ngay và nhắn tin xin chia một hướng ,dĩ nhiên là bạn lâu năm ,anh A lập tức cắt ngay một hướng mang qua đưa cho anh B,khổ nổi anh B lại đi vắng ,anh A hơi ân hận vì không nói trước vì chút nữa anh A đi công việc mấy ngày mới về ,bây giờ cây lan biết bỏ nơi đâu,đem về nhà đi mấy ngày bỏ em nó thì sợ xảy ra tai kiếp cũng uổng ,chợt nhớ ra một người quen ,bán lan (tên C)mà hai anh em A và B thường ghé mua và gửi những cây lan dạt bán lại
- thôi thì gửi hắn vậy và kèm lời nhắn gửi anh C khi anh B có mặt nhớ ra lấy sớm rồi đi,hôm sau anh B ghé cửa hàng anh C ,mang cây lan mới cắt về trồng ,trong lòng vui vẻ và hớn hở (dĩ nhiên rồi ) ai có cây lan đẹp mà không thích ,không lâu sau ,chỉ hơn năm ,cây hoa kia lại đơm hoa dưới bàn tay chăm sóc của anh B,tuy nhiên ngày cái nụ chui ra khỏi lưỡi mèo thì là nỗi nghi ngại của anh B to dần,cái hoa màu Cam năm xưa ,sao bây giờ cái nụ tim tím ,dài dài ,cái lưỡi chưa trổ mà đã lè ra như nhát ma người ta .rồi cuối cùng cái ngày mong đợi cũng phải tới ,cái hoa Cam lửa năm xưa bây giờ đã thành cây Blc Shinfong Lucky,tiền anh B không tiếc mà anh tiếc cái tình bạn hơn chục năm trời mà buồn trong dạ,với hai triệu anh B nghĩ ,tại sao anh A lại bán rẻ cái danh dự của mình như thế ,anh B buồn ,cứ nhìn cái bông tím kia mà không muốn ăn uống chơi lan gì nữa cả ,lại có tiếng gõ cửa ....ai lại vào nhà mình trong lúc này nhỉ ....
anh B bực bội tự nhủ ,và nhìn ra ,trời ơi ...lại chính là hắn ,anh A ,cái thủ phạm của sự buồn bực của anh đã xuất hiện ngoài cổng với nụ cười toe toét quen thuộc ,trong bụng muốn gầm lên chửi bới vì cái hận trong lòng nhưng cố nuốt cái cục giận vào trong đi ra mở cửa
- như mọi lần anh A vô tư lự xem lan ,và cuối cùng anh nói
* anh B ơi ,cây cam lửa chia cho anh ,mình đã bị chết rồi ,nay qua anh xin chia lại hai cọng để trồng ,anh thông cảm nhé ,biết anh trồng khỏe ,thế nào cũng còn nên qua đây chia lại,cây đó ra sao rồi anh ???*
- anh B như trên trời rớt xuống ,tự nghĩ ,ủa sao lạ này ,nếu hắn gạt mình bán cây tại sao lại cả gan qua đây đòi chia lại ,đâu có lý nào kẻ lường gạt lại tự mua lại món hàng dỏm của mình ,càng nhìn anh A,anh B lại thấy vẻ mặt rất vô tư không có chút gì là làm bộ ở đây ??? anh bèn làm một cái động tác thử nghiệm
chỉ vào cái cây tím đang nở kia ....nó đó ,cây anh chia cho tôi đó
anh A : giật mình ,anh giỡn chơi hoài ,cây của đệ màu cam lửa mà và lật đật bước tới quan sát cây ,cuối cùng thở ra và nói ,anh B ơi,anh làm tui hết hồn ,chơi lan lâu năm anh biết ký hiệu riêng của A khi bán cây ra mà ,A thường chấm ba chấm vào lá cây ,mặt dưới lá ,ký hiệu này thường chỉ có A và anh biết mà,cây này đâu có
- giật mình ,anh B bước lại xem,sao anh lại quên chuyện này nhỉ .....và quả thật không có vết đánh dấu cây như anh A và B từng biết ,vậy là .............hóa ra thủ phạm là hắn .............
thế hắn là ai...các bạn chắc đều biết cả