Stobeornottobe07
Thành viên
Ngày xửa ngày xưa….Ở một vương quốc nọ………
Một hôm có một con thú lạ từ đâu đến…..
Nhà vua cử chín ông thầy bói (những ng uyên bác nhát vương quốc , thông hiểu quá khứ , hiện tai , tương lai…) đi tìm con thú nghiên cứu , phân tích , đánh giá…
Các ông đó tiếp cận con thú ra sao , đánh giá thế nào mọi ng đều đã biết . Khi nhận được báo cáo của các ông thầy bói, nhà vua ko hài lòng bèn cử thêm 100 ông thầy bói nữa vào rừng….
Hơn 100 ông toả vào rừng tìm kiếm, nhưng điều xảy ra đã khác lần trước….
Rừng quá rộng , ông sờ gốc cây , ông vớ vào tảng đá… Nhưng bi thảm hơn , có ông sờ phải gấu bị tát gãy răng , ông gặp cọp bỏ thân nơi rừng thẳm….
Kết thúc câu chuyện thế nào tôi cũng ko đọc hết nhưng chỉ biết một điều : N g dân vương quốc ai cũng biết con thú đó là con voi!
Lẽ ra , tôi dừng ở đây nhưng đọc lại ko có chữ ‘cây’ hay ‘Bon sai’ nào nên sợ bài viết ko tồn tại được như bài “Trò con nít” nên viết thêm vậy………
Ngày nay! Việt Nam quê hương tôi!
Một HHX , chỉ với vài cây vào chung kết BGK gồm những chuyên gia hàng đầu VN đã phải tranh luận cân nhắc rất lâu mới phân định được hơn kém mà kết quả vẫn bị dư luận ném đá nhiệt tình (câu chuyện đã đăng trên D Đ)
Nhắc lại chuyện để thấy : Đánh giá , so sánh vài tác phẩm nghệ thuật với nhau rất khó chính xác và thống nhất dù cho là giữa những ng giỏi nhất!
Vậy mà có ng chỉ với vài ba cây Bon sai , một vài cái tên nghệ nhân cộng thêm một mớ ngôn từ khoa trương loè loẹt nhét trong tập hợp lỏng lẻo những lý luận thiếu tính thuyết phục đã đánh giá và so sánh nền Bon sai cả một quốc gia với thế giới và đưa ra một kết luận chắc nịch!
Thật nực cười khi bao ng vào ko cần lý luận gì hết , quẳng uỵch 1 cái cây hoặc ném 1 câu trích dẫn rồi miệt thị toàn bộ nền Bon sai VIỆT!
Thương lắm các ông thầy bói!
Thương lắm , Bon sai VIỆT!
Thương lắm , VIỆT NAM ơi !
Một hôm có một con thú lạ từ đâu đến…..
Nhà vua cử chín ông thầy bói (những ng uyên bác nhát vương quốc , thông hiểu quá khứ , hiện tai , tương lai…) đi tìm con thú nghiên cứu , phân tích , đánh giá…
Các ông đó tiếp cận con thú ra sao , đánh giá thế nào mọi ng đều đã biết . Khi nhận được báo cáo của các ông thầy bói, nhà vua ko hài lòng bèn cử thêm 100 ông thầy bói nữa vào rừng….
Hơn 100 ông toả vào rừng tìm kiếm, nhưng điều xảy ra đã khác lần trước….
Rừng quá rộng , ông sờ gốc cây , ông vớ vào tảng đá… Nhưng bi thảm hơn , có ông sờ phải gấu bị tát gãy răng , ông gặp cọp bỏ thân nơi rừng thẳm….
Kết thúc câu chuyện thế nào tôi cũng ko đọc hết nhưng chỉ biết một điều : N g dân vương quốc ai cũng biết con thú đó là con voi!
Lẽ ra , tôi dừng ở đây nhưng đọc lại ko có chữ ‘cây’ hay ‘Bon sai’ nào nên sợ bài viết ko tồn tại được như bài “Trò con nít” nên viết thêm vậy………
Ngày nay! Việt Nam quê hương tôi!
Một HHX , chỉ với vài cây vào chung kết BGK gồm những chuyên gia hàng đầu VN đã phải tranh luận cân nhắc rất lâu mới phân định được hơn kém mà kết quả vẫn bị dư luận ném đá nhiệt tình (câu chuyện đã đăng trên D Đ)
Nhắc lại chuyện để thấy : Đánh giá , so sánh vài tác phẩm nghệ thuật với nhau rất khó chính xác và thống nhất dù cho là giữa những ng giỏi nhất!
Vậy mà có ng chỉ với vài ba cây Bon sai , một vài cái tên nghệ nhân cộng thêm một mớ ngôn từ khoa trương loè loẹt nhét trong tập hợp lỏng lẻo những lý luận thiếu tính thuyết phục đã đánh giá và so sánh nền Bon sai cả một quốc gia với thế giới và đưa ra một kết luận chắc nịch!
Thật nực cười khi bao ng vào ko cần lý luận gì hết , quẳng uỵch 1 cái cây hoặc ném 1 câu trích dẫn rồi miệt thị toàn bộ nền Bon sai VIỆT!
Thương lắm các ông thầy bói!
Thương lắm , Bon sai VIỆT!
Thương lắm , VIỆT NAM ơi !