Cảm ơn các bạn.
Té ra là chuyện tìm mua cho được một chiếc chậu hợp với cây và
hợp túi tiền cũng chả đơn giản, dễ dàng gì cho các bạn bên nhà.
Nhưng các bạn bạn cũng nên hiểu cho những bạn ở các vùng khác,
như tại nơi mình ở đây : xùy tiền ra mua một chiếc chậu ra hồn
về cả hình thức lẫn phẩm chát cũng xót ruột lắm, chứ cũng chả
phải rẻ rúng gì (vì toàn là thứ hàng nhập). Chỉ hơn các bạn bên
nhà là tương đối có nhiều kiểu dáng để lựa chọn.
Vì thế, hiện tại, với những cố gắng như của bạn Dblongthanh, tuy
chưa thấm vào đâu nhưng cũng là khởi đầu tốt đẹp.
Và cũng có lẽ, trong khi chờ những chậu đất nung hoàn hảo giá vừa
túi tiền trong tương lai, thì chậu xi-măng vẫn đang là một giải pháp
hợp lý hợp tình nhất.
Mời các bạn xem phần góp ý của bạn Thichduthu sau đây.
(cũng do tính khiêm nhường nên bạn ấy e là không hợp lý lắm. Do đấy
bạn ấy đã gởi tới hộp thư của mình. Thấy đây là những ý rất hay, và
được sự đồng ý của bạn Thich đủ thứ, mình gởi ý bạn ấy tới các bạn.)
Nguyên văn bởi Thích Đủ Thứ
Vào đọc thấy mọi người sôi nổi quá, cháu cũng xin tham gia tí tối kiến
về mấy vụ chậu qua những gì cháu được biết:
1. Về chất liệu chậu, ngoài vấn đề về thẩm mỹ và tiện lợi,
chậu xi măng có ưu điểm khá giống chậu gốm là:
- Vững chắc;
- Mát;
- Rẻ;
- Dễ kiếm/làm.
Do khí hậu ở VN khá nóng nên đặc tính quan trọng hàng đầu ở VN là mát.
Dù ở VN hiếm khi và nơi nhiệt độ xuống điểm băng nhưng trừ khi cây chết
vì lá, cành không chịu được chứ khả năng chậu xi măng làm cây chết vì
lạnh rễ là rất thấp. Ngoài ra, khi nhiệt độ không khí lên trên 35oC thì với
thành chậu xốp hơn, thấm nhiều nước hơn chậu gốm/gỗ/sành sứ/nhựa
các loại, thành chậu xi măng sẽ mát hơn bất kỳ loại chậu nào đã liệt kê
trên, khả năng cháy rễ sẽ thấp hơn.
2. Về công nghệ làm chậu rẻ tiền của Tàu, cháu chứng kiến công nghệ
gốm Tàu tấn công làng nghề Bát Tràng. Đầu tiên, cuối 199x, đầu 200x,
công nghệ đổ khuôn cao-lanh, đốt lò ga, hoa văn dán decal từ TQ thay
thế lò bầu đốt rơm/rạ/củi/than và vẽ họa tiết bằng tay kiểu cũ. Cuối 200x,
kỹ thuật ép khuôn đưa năng suất các sản phẩm sành sứ bình dân lên
vượt bậc. Đổi lại chất lượng sản phẩm thay đổi rất nhiều, từ độ bền đến
tính an toàn của sản phẩm theo hướng đi xuống (liên quan đến loại men
sử dụng và kỹ thuật xử lý). Sau đó, Bát Tràng còn đi đi thêm 1 bước trong
xóa sổ gốm thủ công là toàn bộ sản phẩm được sản xuất tại Tàu, được
đóng mác theo từng nhãn hiệu và đưa về Bát Tràng tiêu thụ. Sản phẩm
thủ công Bát Tràng thực sự giờ rất hiếm, chỉ tập trung ở vài nghệ nhân đã
thành danh nhưng sản phẩm đốt kiểu lò ga vẫn chưa thể so được với sản
phẩm đốt lò bầu kiểu truyền thống. Chậu Tàu chú nói đến chắc sử dụng
công nghệ đúc lắng khuôn cao-lanh và gần đây có thể là sản phẩm khuôn ép,
giá rẻ nhưng mỏng, giòn và không bền với các tác nhân vật lý.
3. Về sức bền của chậu Tàu so với các chậu kiểu công nghiệp sau này,
cháu chú ý đến chi tiết đốt bằng rơm/củi. Điều này khiên cháu liên tưởng
trong môn cơ khí có mấy kỹ thuật rèn, tôi, ram đó chú. Người Nhật và
người Viking xưa rèn dao kiếm thường dát mỏng thanh phôi rồi gập lại
rồi lại dát mỏng, gập lại hàng chục lần. Điều này giúp tăng tính dẻo dai
của kết cấu. Nung bằng rơm/củi với nhiệt độ không ổn định cũng tạo ra
các lớp nóng chảy biến thiên theo thời gian, tăng tính bền vững của kết
cấu. Cuối cùng việc để nguội chậm hàng tuần gần giống kỹ thuật ram
trong cơ khí, giúp kết cấu tăng tính gắn kết, ổn định.
Vài ý tưởng của cháu như vậy, ko biết có giúp ích gì cho chú không ạ!
Cảm ơn bạn Thích đủ thứ rất nhiều.