huongdongconoi
Thành viên tích cực
Trong nhịp sống hối hả với biết bao bận bịu, lo toan của mọi người mà XH là TÂM ĐIỂM trong cuộc sống của chính ta... Đã gọi là XH thì lúc nào cũng đầy cái cám cảnh thương đau trong cuộc sống thường ngày, NÀO KHÓC KHÔNG RA KHÓC. CƯỜI KHÔNG RA CƯỜI. NGÁN NGẪM THAY. CHO MỘT THẾ SỰ...
Hôm nay mình mạo muội lập ra topic nầy " Tâm sự đêm khuya... Dành cho tất cả TV... " trên dd. Nơi đây là nơi chúng ta: Tự Sự - Tâm Sự hay bày tỏ một nỗi lòng. Ưu phiền Của một kiếp người lận đận long đông...
Topic nầy chắc có lẻ không phù hợp trong một dd cây cảnh, Nhưng nó cũng là thi vị của cuộc sống rất đổi bình thường cho tất cả chúng ta, đã từng trãi qua HỸ - NỘ - ÁI - Ố. và cũng không ít người không thích với những lối Văn BI AI SẦU KHỔ...MÀ HỌ VÍ NHƯ CHÚNG TÔI ĐANG VIẾT RA ĐÂY VỚI SỰ KHÓC THAN, NỈ NON CHO MỘT HOÀN CẢNH. HAY CẦU XIN BAN BỐ CHO CHÚNG TÔI MỘT CHÚT ÂN HUỆ. HÒNG CỨU VỚT CUỘC ĐỜI CHÚNG TÔI THOÁT RA BỂ KHỔ... Xin lổi lời thật thì mất lòng. Nhưng mình vẫn nói.Và dám hỏi một câu rằng: Trong cuộc đời quí vị có bao giờ BUỒN VÀ ĐAU KHỔ CHƯA ??? Nếu câu hỏi nầy quí vị trã lời rằng: TÔI CHƯA BAO GIỜ BIẾT BUỒN VÀ CHƯA BAO GIỜ BIẾT ĐAU KHỔ CẢ... Thì huongdongconoi nầy xin cuối đầu xin lổi và ngàn lần xin lổi quí vị. Và xin hứa sẻ rút ra khỏi nơi nầy mãi mãi, Và nhờ BQT DD đóng hay xóa cái topic nầy lại dùm tôi.
Riêng bản thân tôi xin mở đầu cho thay lời Tâm sự đêm khuya với vài lời ngắn gọn.
Rằng: TÔI QUÁ NGÁN NGẪM VỚI CÁI SỰ ĐỜI. MUỐN LUI VỀ GÓC KHUẤT NƠI THÂM SƠN CÙNG CỐC...[-([-([-(
Trân trọng cám ơn các bạn đã xem và ghi lại đôi dòng cảm xúc.
kính bút.
huongdongconoi.
Hôm nay mình mạo muội lập ra topic nầy " Tâm sự đêm khuya... Dành cho tất cả TV... " trên dd. Nơi đây là nơi chúng ta: Tự Sự - Tâm Sự hay bày tỏ một nỗi lòng. Ưu phiền Của một kiếp người lận đận long đông...
Topic nầy chắc có lẻ không phù hợp trong một dd cây cảnh, Nhưng nó cũng là thi vị của cuộc sống rất đổi bình thường cho tất cả chúng ta, đã từng trãi qua HỸ - NỘ - ÁI - Ố. và cũng không ít người không thích với những lối Văn BI AI SẦU KHỔ...MÀ HỌ VÍ NHƯ CHÚNG TÔI ĐANG VIẾT RA ĐÂY VỚI SỰ KHÓC THAN, NỈ NON CHO MỘT HOÀN CẢNH. HAY CẦU XIN BAN BỐ CHO CHÚNG TÔI MỘT CHÚT ÂN HUỆ. HÒNG CỨU VỚT CUỘC ĐỜI CHÚNG TÔI THOÁT RA BỂ KHỔ... Xin lổi lời thật thì mất lòng. Nhưng mình vẫn nói.Và dám hỏi một câu rằng: Trong cuộc đời quí vị có bao giờ BUỒN VÀ ĐAU KHỔ CHƯA ??? Nếu câu hỏi nầy quí vị trã lời rằng: TÔI CHƯA BAO GIỜ BIẾT BUỒN VÀ CHƯA BAO GIỜ BIẾT ĐAU KHỔ CẢ... Thì huongdongconoi nầy xin cuối đầu xin lổi và ngàn lần xin lổi quí vị. Và xin hứa sẻ rút ra khỏi nơi nầy mãi mãi, Và nhờ BQT DD đóng hay xóa cái topic nầy lại dùm tôi.
Riêng bản thân tôi xin mở đầu cho thay lời Tâm sự đêm khuya với vài lời ngắn gọn.
Rằng: TÔI QUÁ NGÁN NGẪM VỚI CÁI SỰ ĐỜI. MUỐN LUI VỀ GÓC KHUẤT NƠI THÂM SƠN CÙNG CỐC...[-([-([-(
Trân trọng cám ơn các bạn đã xem và ghi lại đôi dòng cảm xúc.
kính bút.
huongdongconoi.