nghèo mà ham cây

namquyennhii

Thành viên
một quảng đời học sinh viên vất vã với từng bữa cơm cũng đã qua.
Rời vùng quê nghèo thân yêu lên phố lớn để kiếm tiền.
Rời những cái cây đã trồng từ những năm học cấp II, ( gọi là cây cho có thôi vì thực tế nó rất cùi nhưng với mình nó là cả một khu rừng mà lúc nào nhìn cũng không biết chán mà những lúc thức dậy dành cả cả giờ để ngắm nhìn thậm chí hơn nữa niếu không bị má la.)
bây giờ vào Sài Gòn làm. mỗi sáng không còn được nhìn, được sờ vào những cây thân yêu, chắc bây giờ khu rừng của mình đang phát triển lắm! không có ai chặt chém nó nữa. ka ka X_X
cái này thì chắc ít có ai giống: ăm mì gói dành tiền mua cây, người chứng kiến thấy cũng phải ^:)^. ''ngày xưa làm sv ăn mì gói còn coi được bây giờ đi làm mà ăn mì gói cho chừa cái tội ngu'' Thượng đế phán..............
............
Chiều qua lại nghe tin dữ: lại một cây linh sam mua gởi về cho bạn chăm sóc đã ra đi. Một cái cảm giác nhận được sao mà .. rưng rưng.. cái cảm giác mất tiền mất + mất niềm hy vọng... những lúc đó tự nói với mình rằng'' đừng mua cây nữa." mà nghiện rồi làm sao cai được đây???????
 
chia xẽ với bạn ,mình cũng nghèo nhưng ham cây hông có tiền mua lắm khi vào rừng tìm bị mấy ông KẸ làm khó gặp cây đẹp là mất trắng , nhưng thích cứ đi hoài lắm lúc cũng tự hỏi chẳng biết thích cây hay thích rừng ...?
 

Hoanglong70

Thành viên tích cực
một quảng đời học sinh viên vất vã với từng bữa cơm cũng đã qua.
Rời vùng quê nghèo thân yêu lên phố lớn để kiếm tiền.
Rời những cái cây đã trồng từ những năm học cấp II, ( gọi là cây cho có thôi vì thực tế nó rất cùi nhưng với mình nó là cả một khu rừng mà lúc nào nhìn cũng không biết chán mà những lúc thức dậy dành cả cả giờ để ngắm nhìn thậm chí hơn nữa niếu không bị má la.)
bây giờ vào Sài Gòn làm. mỗi sáng không còn được nhìn, được sờ vào những cây thân yêu, chắc bây giờ khu rừng của mình đang phát triển lắm! không có ai chặt chém nó nữa. ka ka X_X
cái này thì chắc ít có ai giống: ăm mì gói dành tiền mua cây, người chứng kiến thấy cũng phải ^:)^. ''ngày xưa làm sv ăn mì gói còn coi được bây giờ đi làm mà ăn mì gói cho chừa cái tội ngu'' Thượng đế phán..............
............
Chiều qua lại nghe tin dữ: lại một cây linh sam mua gởi về cho bạn chăm sóc đã ra đi. Một cái cảm giác nhận được sao mà .. rưng rưng.. cái cảm giác mất tiền mất + mất niềm hy vọng... những lúc đó tự nói với mình rằng'' đừng mua cây nữa." mà nghiện rồi làm sao cai được đây???????
Đầu tiên là xin chia buồn với bạn về cây linh sam vừa mới ra đi.

Tất cả đều phải trả giá cả bạn àh, ăn thua là "đắt" hay "rẻ" mà thôi. Nếu là người mới chơi chưa có nhiều kinh nghiêm, bạn nên mua một cây đã sống hơn là một cây mới khai thác.

Điều tiếp theo Hoanglong70 muốn chia sẻ thêm là khi đã "nghiện" rồi thì khó mà bỏ được lắm bạn ạh. :-"
 

longthanh23

Thành viên
một quảng đời học sinh viên vất vã với từng bữa cơm cũng đã qua.
Rời vùng quê nghèo thân yêu lên phố lớn để kiếm tiền.
Rời những cái cây đã trồng từ những năm học cấp II, ( gọi là cây cho có thôi vì thực tế nó rất cùi nhưng với mình nó là cả một khu rừng mà lúc nào nhìn cũng không biết chán mà những lúc thức dậy dành cả cả giờ để ngắm nhìn thậm chí hơn nữa niếu không bị má la.)
bây giờ vào Sài Gòn làm. mỗi sáng không còn được nhìn, được sờ vào những cây thân yêu, chắc bây giờ khu rừng của mình đang phát triển lắm! không có ai chặt chém nó nữa. ka ka X_X
cái này thì chắc ít có ai giống: ăm mì gói dành tiền mua cây, người chứng kiến thấy cũng phải ^:)^. ''ngày xưa làm sv ăn mì gói còn coi được bây giờ đi làm mà ăn mì gói cho chừa cái tội ngu'' Thượng đế phán..............
............
Chiều qua lại nghe tin dữ: lại một cây linh sam mua gởi về cho bạn chăm sóc đã ra đi. Một cái cảm giác nhận được sao mà .. rưng rưng.. cái cảm giác mất tiền mất + mất niềm hy vọng... những lúc đó tự nói với mình rằng'' đừng mua cây nữa." mà nghiện rồi làm sao cai được đây???????
mình rất đồng cảm với bạn,ai cũng có niềm đam mê cả nếu đã đam mê rồi dù bằng cách này hay cách khác chúng ta củng phải thực hiên niềm đam mê của mình,,,"cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy....Ta có thêm ngày nữa để yêu...cây".
rồi bạn sẽ dc đền đáp xứng đáng với niềm đam mê của mình!chúc bạn luôn vui và luôn có niềm tin và nhiệt huyết bạn nhé!
 

TranQuangThu

Thành viên
mà nghiện rồi làm sao cai được đây???????
Không cai đu­o­c đâu bạn o­i, nếu cai đu­o­cj mấy hôm rồi nghiện lại thành nghiện nạ­ng đấy. Mình cũng vậy.
 

namquyennhii

Thành viên
không phải em định cai nghiện mà là mà muốn dừng lai một tí. không có điều kiên chơi thấy buồn thôi.
 

gato68

Thành viên tích cực
Tập trung dành tiền mua đất+ lấy vợ+ xây nhà+ làm vườn= chơi cây => không bị má la :D
Nghiện thì cứ nghiện nhưng cố gắng kiềm chế lòng đi một tí
 

quynhsv2011

Thành viên mới
Đúng là nghiện rồi thì khó cai, như mình đây lúc đầu mua cây về để định bán kiếm ít "xèng" tiêu. Ai ngờ khi tình yêu dâng trào rồi, có người trả gấp đôi, gấp ba vẫn không bán mà lại lo kiếm "xèng" để mua thêm và cứ mua thêm...
 

de_mylo

Thành viên
Em cũng giống anh vậy. Sinh viên toàn ăn mỳ tôm. Giờ đi làm vẫn nghèo vì ham cây. Nhưng nghèo thì em chịu được, thiếu cây thì em không thể nào chịu được. Chúc anh ngày càng có nhiều cây đẹp :D
 

LKV_NL

Thành viên
một quảng đời học sinh viên vất vã với từng bữa cơm cũng đã qua.
Rời vùng quê nghèo thân yêu lên phố lớn để kiếm tiền.
Rời những cái cây đã trồng từ những năm học cấp II, ( gọi là cây cho có thôi vì thực tế nó rất cùi nhưng với mình nó là cả một khu rừng mà lúc nào nhìn cũng không biết chán mà những lúc thức dậy dành cả cả giờ để ngắm nhìn thậm chí hơn nữa niếu không bị má la.)
bây giờ vào Sài Gòn làm. mỗi sáng không còn được nhìn, được sờ vào những cây thân yêu, chắc bây giờ khu rừng của mình đang phát triển lắm! không có ai chặt chém nó nữa. ka ka X_X
cái này thì chắc ít có ai giống: ăm mì gói dành tiền mua cây, người chứng kiến thấy cũng phải ^:)^. ''ngày xưa làm sv ăn mì gói còn coi được bây giờ đi làm mà ăn mì gói cho chừa cái tội ngu'' Thượng đế phán..............
............
Chiều qua lại nghe tin dữ: lại một cây linh sam mua gởi về cho bạn chăm sóc đã ra đi. Một cái cảm giác nhận được sao mà .. rưng rưng.. cái cảm giác mất tiền mất + mất niềm hy vọng... những lúc đó tự nói với mình rằng'' đừng mua cây nữa." mà nghiện rồi làm sao cai được đây???????
hông phải ít ai có đâu anh[-X chia sẻ cùng người anh cùng cảnh ngộ!!! ;)
 

hoaiemnguyen

Thành viên mới
một quảng đời học sinh viên vất vã với từng bữa cơm cũng đã qua.
Rời vùng quê nghèo thân yêu lên phố lớn để kiếm tiền.
Rời những cái cây đã trồng từ những năm học cấp II, ( gọi là cây cho có thôi vì thực tế nó rất cùi nhưng với mình nó là cả một khu rừng mà lúc nào nhìn cũng không biết chán mà những lúc thức dậy dành cả cả giờ để ngắm nhìn thậm chí hơn nữa niếu không bị má la.)
bây giờ vào Sài Gòn làm. mỗi sáng không còn được nhìn, được sờ vào những cây thân yêu, chắc bây giờ khu rừng của mình đang phát triển lắm! không có ai chặt chém nó nữa. ka ka X_X
cái này thì chắc ít có ai giống: ăm mì gói dành tiền mua cây, người chứng kiến thấy cũng phải ^:)^. ''ngày xưa làm sv ăn mì gói còn coi được bây giờ đi làm mà ăn mì gói cho chừa cái tội ngu'' Thượng đế phán..............
............
Chiều qua lại nghe tin dữ: lại một cây linh sam mua gởi về cho bạn chăm sóc đã ra đi. Một cái cảm giác nhận được sao mà .. rưng rưng.. cái cảm giác mất tiền mất + mất niềm hy vọng... những lúc đó tự nói với mình rằng'' đừng mua cây nữa." mà nghiện rồi làm sao cai được đây???????
Sao mà hoàn cảnh giống tôi! hồi cấp II mình đã đi kiếm đào mấy cây mai trong gốc tre, bụi chuối về trồng. ra trường cả năm chưa có việc. chỉ biết dành tiền mua mấy cây vài trăm ngàn cộng thêm chưa có nhiều kinh nghiệm nên toàn cây xấu. đã vậy còn bị rụng hết mấy cây ưng ý nữa. đôi lúc cũng nản lắm, nhưng mình không từ bõ.
 

bjmbjm

Thành viên mới
đồng cảm với bạn, cũng mới vừa làm sinh viên xong được vài tháng, đang chờ xin việc, cũng ham cây. hi vọng sẽ học hỏi được nhiều điều từ 4rum
 

namquyennhii

Thành viên
thấy cây mấy anh bán đi muốn mua quá mà không có tiền mua ngồi nhìn nó ra đi về nơi khác ....đau lắm.
ăn mì gói mà mua được cây thì vui hơn ăn sơn hào hải vị. namquyennhii dược nhiều anh bán cây thiếu (mua trước trả sau) nên cũng có được một số phôi nho nhỏ bắt đầu nhập môn được rồi. namquyennhi thấy các anh, chú, bác, ... . trên diễn dàn rất thân thiện, gần gũi. cảm ơn các anh đã tạo điều kiện! chúc tất cả mọi người có nhiều niềm vui và sức khỏe. chúc diễn đàn ta có nhiều cây đẹp.
 

camap_80

Thành viên tích cực
thấy cây mấy anh bán đi muốn mua quá mà không có tiền mua ngồi nhìn nó ra đi về nơi khác ....đau lắm.
ăn mì gói mà mua được cây thì vui hơn ăn sơn hào hải vị. namquyennhii dược nhiều anh bán cây thiếu (mua trước trả sau) nên cũng có được một số phôi nho nhỏ bắt đầu nhập môn được rồi. namquyennhi thấy các anh, chú, bác, ... . trên diễn dàn rất thân thiện, gần gũi. cảm ơn các anh đã tạo điều kiện! chúc tất cả mọi người có nhiều niềm vui và sức khỏe. chúc diễn đàn ta có nhiều cây đẹp.
rất thông cảm với Nghĩa. Cây em dặn bán thiếu và giữ giùm em giờ anh ko cho thiếu nữa nha! mà tặng em làm kỹ niệm và để có cái em bắt đầu lại niềm đam mê.
Lúc nào rảnh ghé nhà anh chơi và lấy cây nha!
trc khi đi nhớ alo
 

vuchangforklift

Thành viên
một quảng đời học sinh viên vất vã với từng bữa cơm cũng đã qua.
Rời vùng quê nghèo thân yêu lên phố lớn để kiếm tiền.
Rời những cái cây đã trồng từ những năm học cấp II, ( gọi là cây cho có thôi vì thực tế nó rất cùi nhưng với mình nó là cả một khu rừng mà lúc nào nhìn cũng không biết chán mà những lúc thức dậy dành cả cả giờ để ngắm nhìn thậm chí hơn nữa niếu không bị má la.)
bây giờ vào Sài Gòn làm. mỗi sáng không còn được nhìn, được sờ vào những cây thân yêu, chắc bây giờ khu rừng của mình đang phát triển lắm! không có ai chặt chém nó nữa. ka ka X_X
cái này thì chắc ít có ai giống: ăm mì gói dành tiền mua cây, người chứng kiến thấy cũng phải ^:)^. ''ngày xưa làm sv ăn mì gói còn coi được bây giờ đi làm mà ăn mì gói cho chừa cái tội ngu'' Thượng đế phán..............
............
Chiều qua lại nghe tin dữ: lại một cây linh sam mua gởi về cho bạn chăm sóc đã ra đi. Một cái cảm giác nhận được sao mà .. rưng rưng.. cái cảm giác mất tiền mất + mất niềm hy vọng... những lúc đó tự nói với mình rằng'' đừng mua cây nữa." mà nghiện rồi làm sao cai được đây???????
Đọc bài viết của bạn mình lại nhớ về tuổi thơ còn học lớp 4.trưa đến 2 thằng bạn thân trốn ngủ đi chui hết bờ cây bụi chuối để tìm cây đào.Thấy con nắng mưa rét mướt suốt ngày cây cối thế là mẹ tôi tranh thủ lúc tôi đi học mang cây vứt hết xuống ao cho thằng con đỡ khổ,khi đi học về ko thấy những cây yêu quý đâu hỏi đứa em thì biết mẹ vứt xuống ao.Trời đang rét như cắt của mùa đông miền bắc thế mà mình vẫn cởi quần áo nhảy xuống ngụp tìm cây.Từ hôm đó mẹ mình ko vứt cây của thằng con nữa mà còn cấp cho nửa mảnh vườn trồng rau yêu quý của mẹ cho mình trồng cây.mình ko có đk chơi cây chuyên nghiệp nhưng niềm đam mê thì ko kém.Kỷ niệm đó sẽ ko bao giờ mình quên
 

namquyennhii

Thành viên
rất thông cảm với Nghĩa. Cây em dặn bán thiếu và giữ giùm em giờ anh ko cho thiếu nữa nha! mà tặng em làm kỹ niệm và để có cái em bắt đầu lại niềm đam mê.
Lúc nào rảnh ghé nhà anh chơi và lấy cây nha!
trc khi đi nhớ alo
hôm nay được ứng lương rồi định chủ nhật qua gởi tiền cho Camap. mà thấy tin này xúc động lắm!
thực ra mình cũng có điều kiện chơi cây chứ cũng không đến nỗi nào. mình vào Sài gòn làm thấy buồn nên viết những ký ức ra chia sẽ với anh em cho vui, namquyennhi xem diễn đàn như một mái nhà.
chủ nhật tuần này camap có bận không? mình qua nhà camap nhé!
 

bactam

Thành viên tích cực
đống cảm với các bạn, tóc bạc rồi nè mà vẫn bị vợ la vì tội h...a............m !
 
Top