Lòng Nhân Hậu

A69

Thành viên tích cực
Chuyện kể rằng gia đình nhà nọ có 7 anh em, cha mẹ mất sớm chỉ để lại gia tài duy nhất là 1 căn nhà tranh dột nát không đủ trú mưa che nắng. thế rồi 7 anh em đùm bọc thương yêu nhau và cùng nhau làm lụng cật lực , cuối cùng họ cũng dựng được căn nhà khang trang. Trong 7 anh em thì người anh thứ 4 là hay lam hay làm nhất nên việc gì anh cũng làm khéo. Từ đó các anh em sinh lòng đố kỵ với anh 4. duy chỉ có người em út là sống hòa đồng và thương anh 4, có việc gì cũng chia sẻ với anh 4.
Lòng đố kỵ lên đến đỉnh điểm khi các anh em trong nhà không ai thèm ngó tới anh 4 (trừ người em út) buồn lòng, anh 4 ra dựng nhà ở riêng sống nhờ sự thương yêu đùm bọc của xóm giềng.
Rồi một ngày, anh 2 anh 3 và em út có dịp đi thưởng thức phòng tranh triển lãm do nhà nước tổ chức. trong gian phòng triển lảm tràn ngập ánh sáng, rất nhiều bức tranh được treo kính 4 bức tường, có 1 bức tranh khổ lớn được lồng vào khung kính , người xem rất đông. Ba anh em lách dòng người vào xem. Bức tranh vẽ một người đàn ông đang ngồi nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Nét mặt người đàn ông như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ đôi mắt, tư thế ngồi không chỉ sự suy tư mà còn ra dáng đang nghỉ ngợi điều gì đó.bên dưới bức tranh là chữ ký của tác giả là người anh thứ 4 với dòng chữ ghi rõ nét: ANH TRAI TÔI.
Người em út níu tay anh 2 nói: Anh 4 vẻ anh kìa, anh thấy không?
Anh 2 giật sững người,thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sou đó là xấu hổ. Trong đầu anh lóe lên suy nghĩ: Dưới mắt em tôi, tôi là người hoàn hảo đến thế kia sao?vậy mà dưới mắt tôi thì….
Người em út lại lập lại câu nói:Anh 2 có thấy anh không?
Người anh 2 không thể nói nên lời, mà suy nghĩ: nếu có nói thì anh nói rằng: Không phải anh đâu, đó là lòng nhân hậu của anh 4 em đó.
 

trungduart

Administrator
Chuyện kể rằng gia đình nhà nọ có 7 anh em, cha mẹ mất sớm chỉ để lại gia tài duy nhất là 1 căn nhà tranh dột nát không đủ trú mưa che nắng. thế rồi 7 anh em đùm bọc thương yêu nhau và cùng nhau làm lụng cật lực , cuối cùng họ cũng dựng được căn nhà khang trang. Trong 7 anh em thì người anh thứ 4 là hay lam hay làm nhất nên việc gì anh cũng làm khéo. Từ đó các anh em sinh lòng đố kỵ với anh 4. duy chỉ có người em út là sống hòa đồng và thương anh 4, có việc gì cũng chia sẻ với anh 4.
Lòng đố kỵ lên đến đỉnh điểm khi các anh em trong nhà không ai thèm ngó tới anh 4 (trừ người em út) buồn lòng, anh 4 ra dựng nhà ở riêng sống nhờ sự thương yêu đùm bọc của xóm giềng.
Rồi một ngày, anh 2 anh 3 và em út có dịp đi thưởng thức phòng tranh triển lãm do nhà nước tổ chức. trong gian phòng triển lảm tràn ngập ánh sáng, rất nhiều bức tranh được treo kính 4 bức tường, có 1 bức tranh khổ lớn được lồng vào khung kính , người xem rất đông. Ba anh em lách dòng người vào xem. Bức tranh vẽ một người đàn ông đang ngồi nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Nét mặt người đàn ông như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ đôi mắt, tư thế ngồi không chỉ sự suy tư mà còn ra dáng đang nghỉ ngợi điều gì đó.bên dưới bức tranh là chữ ký của tác giả là người anh thứ 4 với dòng chữ ghi rõ nét: ANH TRAI TÔI.
Người em út níu tay anh 2 nói: Anh 4 vẻ anh kìa, anh thấy không?
Anh 2 giật sững người,thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sou đó là xấu hổ. Trong đầu anh lóe lên suy nghĩ: Dưới mắt em tôi, tôi là người hoàn hảo đến thế kia sao?vậy mà dưới mắt tôi thì….
Người em út lại lập lại câu nói:Anh 2 có thấy anh không?
Người anh 2 không thể nói nên lời, mà suy nghĩ: nếu có nói thì anh nói rằng: Không phải anh đâu, đó là lòng nhân hậu của anh 4 em đó.
Anh Hôm nay có nhiều tâm sự quá. Anh chuẩn bị Rượu Mai nha hôm nào em khỏe cái chân về Bình Đại ghé thăm anh.
 

A69

Thành viên tích cực
Anh Hôm nay có nhiều tâm sự quá. Anh chuẩn bị Rượu Mai nha hôm nào em khỏe cái chân về Bình Đại ghé thăm anh.
nghe Tuấn Khang nói Dũng bị thương cái chân, hôm nay vết thương sao rồi?
Rượu mai thì lúc nào cũng có sẵn, nhưng chưa có người đối ẩm
 
Top