Hoa mười giờ1
Thành viên mới
Thảm họa môi trường đang càng ngày càng kề cận, mực nước biển tăng do băng tan chảy kéo theo lũ lụt hoành hành. Động đất sóng thần liên miên, các trận bão cũng trở nên đáng sợ hơn trước. Tại sao lại như vậy?
Ai cũng biết tác nhân con người đóng vai trò chính trong vấn đề này. Sự khai thác tài nguyên bừa bãi thiếu trách nhiệm, lòng tham không đáy cộng với sự ích kỷ của con người đang tự làm khó cho họ.
Thế giới đã và đang đi vào chỗ diệt vong sao và làm thế nào để chúng ta tự cứu mình đây?
Câu trả lời chưa có đáp án hay đúng hơn là gần như không có đáp án.
Chúng ta đang chờ đợi 1 phép màu.
Đó là sự cứu rỗi cho loài người.
Hoàng hôn đỏ quạch dần buông trên vùng núi Tanasuki
Hôm nay trời mát hơn thường lệ, nhiệt độ ngoài trời chỉ khoảng 45 độC, nhưng mà gió…
Gió đâu về mang theo những đám bụi đất đỏ bay mù trời trùm lên cả thị trấn heo hút như muốn nuốt chửng lấy nó. Gió luồn vào khe cửa những ngôi nhà trống vắng, bẻ những cành cây khô kêu răng rắc, quật ngã cả những cây dừa đã cháy khô vì nắng.
Trong cái tiết trời nghiệt ngã ấy, người ta thấy xuất hiện một người đàn ông nhỏ thó đang xách từng xô nước, leo ì ạch qua bờ đất vào tưới cho đám cây ở khu vườn nhỏ ven đường. Chậm rãi nhưng chắc chắn, ông tưới từng cây, từng cây. Mỗi khi tưới xong 1 cây, ông dừng lại khá lâu ngẫm nghĩ gì đó, rồi cất tiếng thở dài ông đi tưới những cây khác.
Người đàn ông ấy dân thị trấn vẫn gọi tên là ông Kimura.
Hầu hết người dân quanh vùng đều biết ông vì ngôi nhà ông luôn là điểm đến của những người khách lạ hoắc. Họ đến từ đâu chẳng rõ nhưng mục đích thì đều giống nhau: Họ đến tham quan vườn và mua cây.
Ông Kimura là 1 nghệ nhân nổi tiếng trong ngành chế tác cây cảnh, những tác phẩm của ông 1 số do tự chế tác, số còn lại rất cổ kính được truyền lại từ đời cụ kỵ nhà ông. Những người lớn tuổi kể lại rằng tổ tiên ông đã có 4 đời làm nghề cây cảnh, nhiều cây cứ truyền qua các đời sau mà không bán đi. Có người hỏi ông rằng tại sao không bán thì ông cười rằng: cái nghiệp nó như thế, có những cái dẫu chết vẫn không thể bán…
Ấy vậy mà những tác phẩm của ông đang đứng trước mối hiểm họa khôn lường. Sự nóng lên của khí hậu kèm theo những biến đổi không ngừng của môi trường sống đang đe dọa xóa sổ vườn cây và cả tính mạng những con người nơi đây. Nguồn nước cạn kiệt, nhiệt độ tăng quá cao đang dần hủy diệt tất cả. Hầu hết các hộ trong thị trấn và nhiều người trong nước đã bỏ quê hương đi chốn khác. Họ trốn cái nóng. Gia đình ông là 1 trong những hộ còn ráng bám trụ với hy vọng mong manh, nhưng than ôi, hy vọng đang càng lúc càng rời xa họ.
Công việc gần hoàn tất, ông dừng tay bên 1 cái cây khá to có tàn lá rất xanh tốt trái ngược với màu vàng tàn tạ của khu vườn. Ánh mắt ông đượm buồn và khóe mắt rơm rớm, ông khóc…
- Chuyến bay mang số hiệu 999 của hãng hàng không Vietnam Airline từ Tokyo đến Hà nội đã hạ cánh an toàn, mời quý khách chuẩn bị rời khỏi máy bay và xin đừng quên mang theo hành lý.- Tiếng nói của nhân viên hàng không vang lên lanh lảnh.
Hòa vào dòng người xuống sân bay, Kumato choáng ngợp trước ánh đèn và không khí mát dịu nơi đây, quả đúng như lời cha anh nói rồi, đúng quá rồi…
Còn tiếp...
Ai cũng biết tác nhân con người đóng vai trò chính trong vấn đề này. Sự khai thác tài nguyên bừa bãi thiếu trách nhiệm, lòng tham không đáy cộng với sự ích kỷ của con người đang tự làm khó cho họ.
Thế giới đã và đang đi vào chỗ diệt vong sao và làm thế nào để chúng ta tự cứu mình đây?
Câu trả lời chưa có đáp án hay đúng hơn là gần như không có đáp án.
Chúng ta đang chờ đợi 1 phép màu.
Đó là sự cứu rỗi cho loài người.
CỨU RỖI
Hoàng hôn đỏ quạch dần buông trên vùng núi Tanasuki
Hôm nay trời mát hơn thường lệ, nhiệt độ ngoài trời chỉ khoảng 45 độC, nhưng mà gió…
Gió đâu về mang theo những đám bụi đất đỏ bay mù trời trùm lên cả thị trấn heo hút như muốn nuốt chửng lấy nó. Gió luồn vào khe cửa những ngôi nhà trống vắng, bẻ những cành cây khô kêu răng rắc, quật ngã cả những cây dừa đã cháy khô vì nắng.
Trong cái tiết trời nghiệt ngã ấy, người ta thấy xuất hiện một người đàn ông nhỏ thó đang xách từng xô nước, leo ì ạch qua bờ đất vào tưới cho đám cây ở khu vườn nhỏ ven đường. Chậm rãi nhưng chắc chắn, ông tưới từng cây, từng cây. Mỗi khi tưới xong 1 cây, ông dừng lại khá lâu ngẫm nghĩ gì đó, rồi cất tiếng thở dài ông đi tưới những cây khác.
Người đàn ông ấy dân thị trấn vẫn gọi tên là ông Kimura.
Hầu hết người dân quanh vùng đều biết ông vì ngôi nhà ông luôn là điểm đến của những người khách lạ hoắc. Họ đến từ đâu chẳng rõ nhưng mục đích thì đều giống nhau: Họ đến tham quan vườn và mua cây.
Ông Kimura là 1 nghệ nhân nổi tiếng trong ngành chế tác cây cảnh, những tác phẩm của ông 1 số do tự chế tác, số còn lại rất cổ kính được truyền lại từ đời cụ kỵ nhà ông. Những người lớn tuổi kể lại rằng tổ tiên ông đã có 4 đời làm nghề cây cảnh, nhiều cây cứ truyền qua các đời sau mà không bán đi. Có người hỏi ông rằng tại sao không bán thì ông cười rằng: cái nghiệp nó như thế, có những cái dẫu chết vẫn không thể bán…
Ấy vậy mà những tác phẩm của ông đang đứng trước mối hiểm họa khôn lường. Sự nóng lên của khí hậu kèm theo những biến đổi không ngừng của môi trường sống đang đe dọa xóa sổ vườn cây và cả tính mạng những con người nơi đây. Nguồn nước cạn kiệt, nhiệt độ tăng quá cao đang dần hủy diệt tất cả. Hầu hết các hộ trong thị trấn và nhiều người trong nước đã bỏ quê hương đi chốn khác. Họ trốn cái nóng. Gia đình ông là 1 trong những hộ còn ráng bám trụ với hy vọng mong manh, nhưng than ôi, hy vọng đang càng lúc càng rời xa họ.
Công việc gần hoàn tất, ông dừng tay bên 1 cái cây khá to có tàn lá rất xanh tốt trái ngược với màu vàng tàn tạ của khu vườn. Ánh mắt ông đượm buồn và khóe mắt rơm rớm, ông khóc…
%%-%%-%%-
- Chuyến bay mang số hiệu 999 của hãng hàng không Vietnam Airline từ Tokyo đến Hà nội đã hạ cánh an toàn, mời quý khách chuẩn bị rời khỏi máy bay và xin đừng quên mang theo hành lý.- Tiếng nói của nhân viên hàng không vang lên lanh lảnh.
Hòa vào dòng người xuống sân bay, Kumato choáng ngợp trước ánh đèn và không khí mát dịu nơi đây, quả đúng như lời cha anh nói rồi, đúng quá rồi…
Còn tiếp...