nguyenha59
Thành viên
Một cô giáo trẻ bị điều lên điểm trường trên núi để làm công tác xóa mù chữ cho đồng bào. Trước khi đi, ông trưởng phòng dặn rất kỹ: - Phải tích cực công tác, nếu có một học sinh cũng phải dạy, nếu không có học sinh thì tôi sẽ điều cô về.
Qua tìm hiểu, cô biết dân ở đây rất phong kiến, thế là cô đã có chiến thuật để về xuôi. Quần áo cô mặc càng ngày càng ít vải, và số học sinh cũng giảm đi theo tỷ lệ vì đồng bào phản đối cô băng cách cho con nghỉ học, đi làm nương. Mùa hè đến, trang phục của cô chỉ còn 3 chiếc lá, và số học sinh trong lớp chỉ còn lại một em. Ngày hạ chí đến, hai chiếc lá rụng, chỉ còn lại chiếc lá cuối cùng nhưng cậu học trò nọ vẫn trơ trơ. Bực quá. một hôm cô hỏi cậu học trò:
- Này cậu! Sao không lên nương? Còn ở đây làm gì?
Cậu trò nọ trả lời:
- Thưa cô! Em còn phải đợi đến mùa thu!
Qua tìm hiểu, cô biết dân ở đây rất phong kiến, thế là cô đã có chiến thuật để về xuôi. Quần áo cô mặc càng ngày càng ít vải, và số học sinh cũng giảm đi theo tỷ lệ vì đồng bào phản đối cô băng cách cho con nghỉ học, đi làm nương. Mùa hè đến, trang phục của cô chỉ còn 3 chiếc lá, và số học sinh trong lớp chỉ còn lại một em. Ngày hạ chí đến, hai chiếc lá rụng, chỉ còn lại chiếc lá cuối cùng nhưng cậu học trò nọ vẫn trơ trơ. Bực quá. một hôm cô hỏi cậu học trò:
- Này cậu! Sao không lên nương? Còn ở đây làm gì?
Cậu trò nọ trả lời:
- Thưa cô! Em còn phải đợi đến mùa thu!