Truyện nhân văn để suy ngẫm

hiengo80

Thành viên tích cực
TRƯỚC KIA VÀ BÂY GIỜ

một lần đi thăm 1 thầy giáo lớn tuổi , trog lúc trah luận về qan điểm sốg, một sinh viên đã nói :

- Sở dĩ có sự khác biệt là vì thế hệ của các thầy sống trog nhữg điều cũ kỹ của 1 thế giới lạc hậu, ngày nay chúng em được típ xúc với nhữg thành tựu khoa học tiên tiến hơn nhiều , thế hệ các thầy đâu có máy vi tính ,khôg có Internet, vệ tinh viễn thông và các thiết bị thôg tin hiện đại như bây giờ..

Người thầy giáo trả lời :

-Nhữg phươg tiện hiện đại giúp chúg ta nhưg k làm thay đổi chúg ta. Còn điều e nói là đúg, thời trẻ , những người như chúng tôi không có nhữg thứ e vừa kể nhưng chúg tôi đã phát minh ra chúng và đào tạo nên nhữg con người kế thừa và áp dụg chúg .

Cậu sinh viên chợt cúi đầu im lặg


==> CÓ THỂ BẠN KHÔNG LÀ NGƯỜI GIỎI NHẤT NHƯNG CÁCH BẠN ỨNG XỮ VÀ HÀNH ĐỘNG SẼ QUYẾT ĐỊNH BẠN LÀ NGƯỜI NHƯ THẾ NÀO TRONG MẮT MỌI NGƯỜI .
 

hiengo80

Thành viên tích cực
Một nhà thông thái ngồi giữa đám đông và kể 1câu chuyện cười. Mọi người phá lên cười.
.
Một lúc sau, Ông kể đi kể lại câu chuyện đó. Đến lúc ko còn ai trong đám đôg cười nữa, ông mỉm cười và nói:
.
" 1 câu chuyện vui ko thể làm chúng ta cười nhiều lần, vậy tại sao chúng ta lại buồn mãi vì 1 chuyện k vui ?"
 

hiengo80

Thành viên tích cực
Nỗi đau như bóp ngẹt trái tim người lính trẻ khi anh chứng kiến người đồng đội thân thiết nhất của mình bị trúng đạn và ngã gục ở chiến tuyến đầu .Mặc cho làn đạn dày đặt của kẻ thù , người lính trẻ vẫn nài nỉ viên chỉ huy cho phép mình băng vào khu vực được mênh danh là " vùng đất chết ", vùng đất nằm giữa 2 chiến hào, để đem người đồng đội về chuyến sau..

- Cậu có thể đi- viên chỉ huy nói - nhưng tôi ngĩ cậu ấy đã chết rồi và nếu đi cậu cũg có thể sẽ chết

Lời khuyên can của viên chỉ huy k làm làm lay chuyển được quyết định của người lính trẻ. Anh trườn, bò và cuối cùng cũng đến được nơi người đồng đội của mình. Xốc bạn lên vai, anh vội vã chạy thật nhanh ra vùng đất chết. Viên chỉ huy chạy đến khi thấy cả 2 lăn nhào vào chỗ nấp , ông nói :

- Cậu thấy chưa, tôi đã bảo không cần thiết mà !! Cậu ấy đã chết rồi còn cậu thì bị thươg nặg..

- Cần chứ thưa trung úy- người lính nhìn thẵng vào mắt của chỉ huy mình và đáp

- Cậu nói cần ngĩa là sao - viên trung úy gặng hỏi - Cậu ấy chết rồi mà

- Khi đến nơi , cậu ấy vẫn còn sống và nói rằg : " cảm ơn cậu, tớ biết trước sau gì cậu cũng tìm tớ mà " - người lính trẻ ngẹn ngào trả lời

==> cho hy vọng của mình 1 cơ hội
 

hiengo80

Thành viên tích cực


Nhà sản xuất đặt chiếc bút chì sang một bên trước khi xếp vào hộp. Ông ta nói với chiếc bút chì: “Có 5 điều mày cần phải biết trước khi tao đưa mày ra thế giới bên ngoài. Hãy luôn ghi nhớ và đừng bao giờ quên, mày sẽ trở thành chiếc bút chì tốt nhất có thể”.

-Thứ 1: Mày có thể làm nhiều điều có ích chỉ khi mày nằm trong tay một người nào đó.

-Thứ 2: Mày sẽ phải chịu đau đớn vì bị gọt giũa nhiều lần nhưng điều đó sẽ làm mày trở thành chiếc bút chì tốt hơn, hữu ích hơn.

-Thứ 3: Mày có thể sửa chữa mọi lỗi mày tạo ra.

-Thứ 4: Phần quan trọng nhất của mày luôn luôn là phần lõi bên trong.

-Thứ 5: Bất cứ bề mặt nào mày viết lên, cũng đều có vết hằn. Cho dù bất cứ điều kiện nào, mày cũng vẫn phải tiếp tục viết.

Chiếc bút chì hiểu ra, hứa sẽ luôn ghi nhớ. Lúc này, nó đã sẵn sàng để nhà sản xuất xếp vào hộp



* Bây giờ bạn thử thay thế mình vào vị trí chiếc bút chì. Trước khi tiếp cận với thế giới bên ngoài, bạn hãy luôn ghi nhớ và đừng bao giờ quên 5 điều dưới đây bạn sẽ trở thành một người tốt nhất có thể.

-Một: Bạn có thể làm được nhiều việc hữu ích

-Hai: Bạn sẽ phải chịu nhiều khó khăn, gian nan trong cuộc đời nhưng nhờ đó, bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn

-Ba: Bạn có thể sửa chữa mọi sai lầm bạn mắc phải

-Bốn: Phần quan trọng nhất trong con người bạn chính là cái tâm bên trong bạn

-Năm: Mọi con đường bạn đi qua đều in dấu chân. Và cho dù bất cứ điều kiện hoàn cảnh nào, bạn cũng vẫn phải tiếp tục cố gắng để hoàn thành nhiệm vụ.

Bạn nên nhớ rằng bạn luôn là người đặc biệt và chỉ có bạn mới hoàn thành những nhiệm vụ của mình.

Đừng bao giờ nản chí và nghĩ bạn là người vô ích.
 

hiengo80

Thành viên tích cực
- Nếu sáng nay bạn thức dậy khoẻ mạnh, nghĩa là bạn hạnh phúc hơn 1 triệu người rồi đấy, những người không sống được đến tuần sau.
- Nếu bạn chưa bao giờ trải qua chiến tranh hay sự cô độc trong những phòng giam của nhà tù, nếu bạn chưa phải hấp hối vì đói và khát, bạn hạnh phúc hơn, may mắn hơn 500 triệu người trên Thế giới này.
- Nếu bạn đến nhà thờ, không sợ hãi về 1 ngày tận thế hay cái chết, bạn hạnh phúc hơn 3 tỷ người trên Thế giới.
- Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn được ăn mặc tử tế, bạn có 1 mái nhà và 1 cái giường êm ấm, bạn giàu có hơn 75% nhân loại.
- Nếu bạn có tài khoản trong nhà băng, tiền trong ví và 1 ít xu lẻ trong túi quần, bạn đã thuộc 8% no đủ của toàn Thế giới.
Nếu bạn đọc những dòng chữ này, bạn sẽ hạnh phúc gấp 2 lần vì :
- Có ai đó nghĩ đến bạn
- Bạn ko nằm trong số 2 tỷ người mù chữ
- Bạn có máy tính
Nếu nhìn Thế giới dưới góc độ như thế này ta sẽ thấy rằng chúng ta, những con người, cần sự thông cảm, đoàn kết, sự nhân ái và trí thức đến mức nào !
Bạn hãy nghĩ về điều đó !
 

hiengo80

Thành viên tích cực
ĐỊNH NGHĨA TỪ "FAMILY"


Tôi va phải một người lạ trên phố khi người này đi qua. “Ồ xin lỗi”, tôi nói. Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau.
Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi đang nấu bếp thì cậu con trai đến đứng sau lưng. Tôi quay người và **ng vào thằng bé làm nó ngã chúi xuống sàn nhà. “Tránh xa chỗ khác” - tôi cau mày nói. Con trai tôi bước đi, trái tim bé nhỏ của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận ra là mình đã quá nóng nảy.
Khi đã lên giường tôi nghe một giọng nói thì thầm: “Khi đối xử với người lạ con rất lịch sự, nhưng với con mình con đã không làm như vậy. Hãy đến tìm trên sàn nhà bếp, có những bông hoa đang nằm ở cửa. Đó là những bông hoa mà con trai con đã mang đến cho con. Tự nó hái lấy những bông hoa này: nào hoa hồng, màu vàng và cả màu xanh nữa. Nó đã yên lặng đứng đó để mang lại cho con điều ngạc nhiên, còn con thì không bao giờ thấy những giọt nước mắt đã chảy đẫm lên trái tim bé nhỏ của nó”.
Lúc này thì tôi bật khóc. Tôi lặng lẽ đến bên giường con trai và quỳ xuống: “Dậy đi, con trai bé nhỏ, dậy đi. Có phải những bông hoa này con hái cho mẹ không?”. Thằng bé mỉm cười: “Con tìm thấy chúng ở trên cây kia. Con hái cho mẹ vì chúng đẹp như mẹ. Con biết là mẹ thích lắm, đặc biệt là bông hoa màu xanh”.
Thế bạn có biết từ family có nghĩa là gì không?
FAMILY = Father And Mother, I Love You!
(Gia đình = Ba và mẹ, con yêu ba mẹ).
 

nghiabv

Thành viên mới
Cám ơn! vì đã cho me hiểu được những giá trị trong cách cư xử của bản thân với người khác!Giúp me chú ý hơn!
^:)^
 

phamtriu.tb

Thành viên Mua Bán
Chuyện này thật 100%,tại đoạn đường gần ngã ba Sao đỏ- Chí linh - Hải dương,chỗ mà xe bus hay dừng chờ khách.Cách nay khoảng 2-3 năm,khi phamtriu.tb mới lên đây học.
Trên đường một người phụ nữ trung niên đi xe tay ga nhìn dáng vẻ rất sang trọng đột nhiên tạt vào lề,dừng xe và cúi xuống nhặt tờ 500 đồng đã bị dính bẩn. phamtriu cùng mấy người bạn đi cùng(và có thể là cả những người khác nữa nhìn thấy cảnh đó) l không ai nói với ai nhưng trong đầu chắc cùng một suy nghĩ : "bà này giàu vậy mà tham,bủn xỉn dừng xe nhặt đồng tiền lẻ."
Mấy phút sau có ông già ăn xin đi tới,bà móc ví lấy thêm mấy tờ lẻ nữa và đưa cùng tờ 500 đồng kia cho ông lão với thái độ lễ phép,còn hỏi thăm ông một vài chuyện khác rồi mới lên xe đi. Có lẽ đây không phải lần đầu người phụ nữ này giúp đỡ ông lão.
Đừng vội vã đánh giá một người khi mình không biết rõ về họ.
 

hiengo80

Thành viên tích cực
CHƯỚNG NGẠI VẬT......

Ngày xưa, có một ông vua muốn thử xem dân chúng ra sao, liền ăn mặc trang phục thường dân đi thật xa ra ngoài cung thành. Ông đặt một tảng đá thật to giữa một con đường nhiều người qua lại, không phải để buộc người dân phải bê nó đi, mà muốn xem người dân sẽ phản ứng ra sao với những chướng ngại vật mà họ bất ngờ gặp trên đường. Sau khi đặt tảng đá, ông nấp vào một chỗ gần đó, làm người quan sát. Nhiều người trông rất giàu có và lịch sự, ăn mặc rất diện đi qua. Họ than phiền với nhau rằng tảng đá làm nghẽn đường đi, coi nó là một vật đáng ghét, thậm chí còn xúc phạm đức vua đã không cho người giữ đường sá sạch sẽ. Nhưng rõ ràng ai cũng bỏ tảng đá ở đó. Họ thà đi vòng qua nó chứ không chịu đẩy nó ra khỏi đường đi.

Rồi một bác nông dân nghèo đi chợ về ngang với một giỏ đầy rau. Nhìn thấy tảng đá, bác đặt giỏ của mình xuống và cố đẩy tảng đá đi. Nhiều người đi qua thấy vậy, cười giễu bác là lăng xăng cơm nhà vác tù và hàng tổng. Không ai dừng lại giúp đỡ bác. Sau nhiều nỗ lực, cuối cùng bác nông dân cũng thành công. Khi đẩy tảng đá đi được, bác mới phát hiện có một cái túi thì thấy có rất nhiều tiền vàng và một mảnh giấy ghi rằng số tiền đó dành cho người đẩy tảng đá khỏi đường đi.
Bác nông dân xứng đáng có được túi tiền, vì bác đã hiểu được một điều mà nhiều người khác không hiểu: Mỗi chướng ngại vật đều ẩn chứa những cơ hội cho mỗi con người.

SƯU TẦM..
 
Cám ơn ''NS Xóm" đã có những câu chuyện thật hay và ý nghĩa chia sẻ với ACE.hY VỌNG SẼ CÓ NHIỀU BÀI HAY "NS" sẽ g/thiệu tiếp.:-bd:-bd:-bd
 

longduyen

Thành viên tích cực
Nhiều chuyện ý nghĩa quá. thank bác nhiều.
Còn nữa thì tiếp đi ACE cùng đọc và suy ngẫm với.
 

hungthanhhoa

Thành viên tích cực
Cảm ơn bạn đã sưu tầm và chia sẻ những câu chuyện đầy ý nghĩa nhân văn.
Thích cách chiết tự này quá.
ĐỊNH NGHĨA TỪ "FAMILY"
FAMILY = Father And Mother, I Love You!
(Gia đình = Ba và mẹ, con yêu ba mẹ).
 

hiengo80

Thành viên tích cực
Một ngày, một ông lão đi qua, nhìn thấy vẻ mặt ủ ê của môt anh chàng, bèn hỏi:

- Chàng trai, sao trông cậu buồn thế, có việc gì không vui à?

- Cháu không hiểu tại sao cháu làm việc chăm chỉ, vất vả mà vẫn nghèo. Chàng trai buồn bã nói.

- Nghèo ư, cháu là một người giàu có đấy chứ.

- Chưa ai nói với cháu như vậy cả, cháu rất nghèo.

- Giả như ta chặt một ngón tay cái của cháu, ta trả cháu 3 đồng vàng, cháu có đồng ý không?

- Không ạ.

- Giả như ta chặt của cháu một bàn tay, ta trả cháu 30 đồng vàng, cháu đồng ý không?

- Không bao giờ.

- Vậy ta muốn lấy đi đôi mắt của cháu, ta trả cháu 300 đồng vàng, cháu thấy thế nào?

- Cũng không được

- Vậy, ta trả cháu 3.000 đồng vàng để cháu trở thành một ông lão như ta, già cả, lú lẫn được không?

- Đương nhiên là không.

- Cháu muốn giàu. Vậy ta sẽ đưa cho cháu 30.000 đồng tiền vàng để lấy đi mạng sống của cháu, cháu thấy thế nào?

- Cháu cảm ơn ông! Cháu đã hiểu cháu cũng là một người giàu có.

Trong cuộc sống, rất nhiều người thường than thân trách phận mà không hiểu thực ra mình còn hạnh phúc hơn rất nhiều người khác. Bạn hãy xem:

- Nếu sáng nay tỉnh dậy, cảm thấy mình khỏe mạnh, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều người không còn cơ hội sống đến ngày mai.

- Nếu bạn chưa bao giờ phải trải qua sự tàn phá của chiến tranh, sự đơn độc, lạnh lẽo trong nhà tù, chưa bị đói rét rình rập, thì bạn đã may mắn hơn 500 triệu người trên trái đất.

- Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn có quần áo để mặc, có tiền để tiêu, thì bạn đã hạnh phúc hơn biết bao người nghèo đói vô gia cư trên thế giới.

- Nếu bạn có tài khoản trong ngân hàng, thì bạn đã được xếp vào nhóm 8% những người giàu có trên thế giới.

- Nếu bố mẹ bạn vẫn còn sống và vẫn sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau, thì bạn thuộc số ít nhóm người hạnh phúc nhất trên thế giới.

- Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.

- Nếu bạn được ôm người thân vào lòng hay được dựa vào bờ vai của họ để nói lên tâm sự của mình, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều những người không bao giờ nhận được tình yêu từ người khác.

- Nếu bạn đọc được những dòng chữ này, thì bạn hạnh phúc hơn 2 tỷ người không thể đọc được trên trái đất này.

Sau khi đọc xong những dòng chữ này, bạn có thể nhìn lại mình qua gương và mỉm cười: "Hóa ra, mình cũng là một người giàu có."


[st]
 

hiengo80

Thành viên tích cực
Có một cô gái trẻ chuyển nhà mới

Cô phát hiện hàng xóm nhà mình là một phụ nữ nghèo goá chồng, sống với hai đứa con nhỏ.

Một ngày nọ, khu phố bị mất điện đột ngột. Cô gái trẻ phải dùng nến để thắp sáng.

Một lát sau, có tiếng gõ cửa. Hoá ra là đứa bé con nhà hàng xóm.

Nó hồi hộp hỏi: "Cô ơi cô, nhà cô có nến không ạ?"
Cô gái trẻ nghĩ: " Nhà nó nghèo đến mức nến cũng không có mà dùng ư? Cho nhà nó một lần, lần sau lại sang xin nữa cho mà xem!"
Thế là cô gái sẵng giọng: "Không có!"

Đúng lúc cô định đóng cửa lại, đứa trẻ nhà hàng xóm nghèo mỉm cười nói: "Cháu biết ngay là nhà cô không có mà!"

Nói xong, nó chìa ra hai cây nến: "Mẹ cháu nói với cháu sợ cô sống có một mình, nên đôi khi cúp điện bất ngờ cô không có nến nên bảo cháu mang nến sang cho cô dùng tạm."

Trong cuộc sống của chúng ta cũng sẽ có những lúc như thế.
Dù con người sống trong hoàn cảnh khó khăn hay giàu có, họ đều cần sự giúp đở hoặc an ủi từ ai đó.

Đừng ích kỷ, hãy lắng nghe âm thanh cuộc sống.
Cuộc sống của ta sẽ không xấu, mà thậm chí nó còn đẹp hơn khi chúng ta cho đi.

Bởi... CHO đi chính là NHẬN lại!

SƯU TẦM...
 

hiengo80

Thành viên tích cực
Cha Đã Quên





Con trai yêu quý, con hãy nghe những lời ân hận của cha đây. Cha đã lẽn vào phòng con khi con đang chìm vào giấc ngủ trẻ thơ. Nhìn kìa, một tay con đặt dưới gò má, những lọn tóc hung đẫm mồ hôi bám chặt vào vầng trán ẩm ướt. Chỉ cách đây vài phút thôi, khi cha ngồi trong phòng đọc sách và xem lại bài viết của mình, nỗi hối hận dâng ngập hồn cha. Và cha đã chạy đến phòng con để nói lời xin lỗi.

Con ơi, cha đã tức giận, quát mắng khi con cầm khăn lau mặt qua quýt trong lúc thay quần áo đi học, lúc con để đôi giày dơ bẩn hay thấy con vức vật dụng lung tung trong nhà. Cha luôn châm châm nhìn thấy toàn là lỗi lầm của con. Buổi sáng cha thấy con không ngăn nắp khi ngủ dậy, lại còn ăn uống vội vàng và lấy một lúc quá nhiều thức ăn vào đĩa. Vì chỉ nhìn thấy lỗi lầm nên khi con chào cha xin phép ra ngoài chơi, cha chỉ cau mày và trả lời cộc lốc không chút thiện cảm: “Hừm! liệu mà về sớm đấy!”.

Buổi chiều, cha cũng tức giận với những sơ suất của con. Khi thấy đôi vớ của con rách, cha đã làm con phải mất mặt trước bạn bè khi lôi con về nhà. Con thật sự đã làm cha rất giận dữ vì đã không tiết kiệm, không chịu giữ gìn những món đồ mà cha đã phải vất vả làm việc dành dụm mua cho con.

Khi cha đang đọc báo, con rụt rè bước tới ngước nhìn cha với ánh mắt ngây thơ trong sáng, cha lại quát lên: “Mày muốn cái gì?”. Và trái tim cha đã xúc động biết dường nào khi con chỉ im lặng chạy đến, vòng tay bé bỏng ôm cổ cha thật chặt với tất cả yêu thương trìu mến rồi lại chạy biến thật nhanh ra ngoài.

Con thương yêu!

Con có biết không, tờ báo đã rời khỏi tay cha trong yên lặng và một nỗi sợ lẫn đau xót ngẹn ngào xâm chiếm cõi lòng cha. Cha đã làm gì thế này? Cha đã biến mình thành một người cha suốt ngày chỉ xăm soi tội lỗi của con mình. Một người cha chỉ toàn kiếm cái xấu của con mình để chê trách và đây là phần thưởng mà cha dành cho con như một đứa trẻ ư? Cha chỉ muốn con phải thế này thế nọ, cha chỉ muốn con phải cư xử như người lớn. Cha đã đo con bằng cây thước dành cho một người trưởng thành, bằng cả những năm tháng tuổi đời và sự trải nghiệm già dặn của cha.

Con yêu của cha!

Trong khi cha nhìn con bằng đôi mắt già cỗi và muộn phiền, đầy thành kiến, soi mói ấy, cha chẳng thèm biết đến những cái tốt, điều hay và sự chân thành, hồn nhiên trong tư chất của con. Trái tim nhỏ bé của con nồng ấm và to lớn như ánh rạng đông đang tặng bao tia nắng ấm cho ngọn đồi bao la. Con đã hồn nhiên lao vào hôn chúc cha ngủ ngon mà không hề vướng bận việc cha đã la mắng con cả ngày và hằn học với con vì những lý do không chính đáng.

Con thương yêu!

Cha không thể đợi thêm nữa. Cha phải nhanh chóng bước đến bên con, quỳ xuống cạnh chiếc giường nhỏ bé và nhìn khuôn mặt thơ ngây của con trong giấc ngủ với một niềm ân hận vô cùng. Có thể, con còn quá bé bỏng để hiểu nhưng cảm xúc đang tràn ngập lòng cha. Cha hứa với con, ngay từ giây phút này, cha sẽ trở lại là người cha đích thực và luôn biết trân trọng tình yêu của con ngay cả trong giây phút nóng giận bừng bừng. Cha sẽ là người bạn trung thành của con, sẽ đau khổ khi con gặp bất hạnh, sẽ cười vui khi con gặp may mắn sung sướng. Cha sẽ cắn chặt môi để không thốt ra những lời gắt gỏng mỗi khi con quỷ giận dữ trỗi dậy trong lòng cha. Cha sẽ tự bảo mình rằng con vẫn còn bé bỏng.

Ôi, hình như cha đã nhìn đứa con thơ dại của cha như nhìn một con người trưởng thành thật sự. Giờ đây, nhìn con cuộn mình trong chăn và mệt mỏi ngủ yên trên chiếc giường bé xíu, Cha chợt nhận ra rằng con chỉ là một đứa trẻ thơ ngây. Sáng sáng, con vẫn nũng nịu trong vòng tay trìu mến của mẹ. Mái tóc tơ mềm mại của con còn vướng víu trên bờ vai mẹ, cần được che chở trong cảm giác được yêu thương. Vậy mà, Cha đã đòi hỏi ở con quá nhiều…..



Trích: Sách “ Đắc Nhân Tâm”

Tác giả bài viết: W.Livingston Larned​
 

hiengo80

Thành viên tích cực
.
_ Những nông dân ở miền nam Alabama đã quen trồng chỉ mỗi một thứ là cây bông (dùng để se chỉ, dệt vải). Một năm kia những con sâu bọ đáng sợ đã tàn phá cả vùng.

Năm sau những người nông dân đem nhà cửa của họ đi cầm cố để có tiền và tiếp tục trồng cây bông, hi vọng vào một kỳ gặt hái tốt đẹp. Thế nhưng khi những cây bông bắt đầu mọc, những con sâu bọ đó lại đến và phá sạch hầu hết các cánh đồng.

Một số ít người “sống sót” qua hai năm đó đã quyết định trồng thử một thứ mà trước đây họ chưa từng trồng – cây đâu phộng. Và kết quả là đậu phộng của họ đã nhanh chóng được thị trường ưa chuộng, đến nỗi lợi tức của năm đó đủ để cho họ trả hết nợ của hai năm trước.. kể từ đó họ trồng đậu phộng và rất phát đạt.

Và rồi bạn biết những người nông dân đó đã làm gì không? Họ trích một phần tài sản to lớn của mình để dựng một đài kỷ niệm ngay giữa trung tâm thành phố ghi công “những con sâu bọ”.

Bởi nếu không vì những con sâu đó họ sẽ không bao giờ khám phá ra đậu phộng. Họ sẽ mãi mãi chỉ đủ ăn với nghề trồng cây bông từ thế hệ này qua thế hệ khác.

Chúng ta thường than oán mỗi khi rơi vào nghịch cảnh. Thế nhưng nghịch cảnh đều có giá trị của nó. Và nếu chúng ta không bỏ cuộc, không đầu hàng, ngược lại nếu chúng ta coi đó như là những cơ hội để phấn đấu vươn lên, chắc chắn chúng ta sẽ khám được những giá trị quý báu.
 

hiengo80

Thành viên tích cực
Giải trí tý nha:-$
.
.



Trong vụ cướp nhà băng , một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!"

Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.

> Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn"

-

Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"

> Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

-

Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu là tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"

> Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở"

-

Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"

> Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"

-

Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"

> Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

-

Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!"

> Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như vàng"

-

KẾT LUẬN: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.
Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.
 
Top