Tỉnh lặng

Chocolate.50%

Thành viên

Ôi cuộc sống sắp bày chi cho lắm
Những trái ngang dồn tụ với trái ngang
Vui gì đâu tôi với bóng lang thang
Trong luẩn quẩn nơi bắt đầu chấm dứt ...

Tôi và bóng bước nhẹ êm đềm
Dừng trong gốc bắt đầu sự sống
Hỏi vu vơ thế tục mênh mông
Nơi bắt đầu có phải nơi chấm dứt?
.
Cho em quay lại nơi bắt đầu
 

Chocolate.50%

Thành viên
Đứng một mình trước biển anh ơi!
Biết nói gì với ngàn con sóng vỗ
Trời bao la thênh thang nhiều nỗi nhớ
Và em biết kể thế nào cho cát trắng cảm thông.

Tình yêu mình như dã tràng xe cát biển đông
Như hoàng hôn cuối chân trời nắng tắt
Hải âu bay cũng đem lòng se thắt
Trước bọt biển vào bờ bị sóng ụp ra xa

Đứng trước biển trầm lắng mọi bài ca
Em chẳng dám cô đơn cùng nỗi nhớ
Sợ biển hờn trách tình yêu dang dở
Rồi có đứa thất tình tìm tới biển làm thơ

Giọt lệ nhòa, nhoè hết những giấc mơ
Em lặng lẽ theo biển trời yên ả
Tự tay đắp lâu đài nào hay con sóng ngã
Tinh nghịch cuộn tròn mang hạnh phúc rời tay

Hàng phi lao chao chiêng cùng cánh gió lắt lay
Biển về chiều tím lung linh huyền ảo
Trăng nhô cao khỏi rặng dừa khoác áo
Tà nguyệt bạch nào làm ngơ ngác hồn em

Biển rì rào, biển bỏ quên dịu êm
Mà xôn xao trước tình em nóng bỏng
Nhớ dáng người ở bên kia đại dương sâu rộng
Không biết giờ này có đứng trước biển... nhớ em.
 

Chocolate.50%

Thành viên
Hạt bụi nào rơi vào trong mắt em?
Khi chiều nay một người đành lỗi hẹn
Gió mênh mang ùa vào trong nỗi nhớ
Kỷ niệm buồn vụn vỡ cả trời tan…
Hạt bụi nào rơi vào trong mắt em?
Để chiều nay em không còn luyến nhớ
Khói chiều lam một khung màu kỷ niệm
Đêm gần tàn thổn thức dế kêu đêm…
Hạt bụi nào rơi vào trong mắt em?
Để chiều nay cánh chim về lạc lối
Những nỗi nhớ chất chồng theo nỗi nhớ
Ánh chiều tà chôn kín một niềm riêng…

 

Chocolate.50%

Thành viên
Từ ở nơi xa vẳng tiếng xe
Ngỡ như ai đó đến trong mơ,
Nghe rơi trên lá lời thương nhớ,
Nghe giọt sầu vương hay giọt sương.
Nhớ biển chiều nào tím hoàng hôn
Lay động không gian những cánh buồm,
Thì thầm trong gió, hàng dương hát
Bài ca muôn thuở chốn đại dương.
Cảnh vật nên thơ, người bâng khuâng
Hay là cảm trước nỗi sầu thương
Người hay trời đất đang giông tố
Chạy đua cùng gió đón mưa rơi.
Em mải nhìn xem: Kia ngoài khơi
Vòng tay ôm núi, sóng không rời
Anh hỏi núi gì? Em chẳng biết,
Đảo xanh – Hòn Mắt, cảnh quê hương.
Nước có pha gì sao biển xanh?
Hay là hy vọng của lòng anh,
Ước gì em được là cát trắng
Soi bóng trùng dương đến trọn đời.
Nhưng cuộc đời ơi sao đắng cay
Biển vơi thương nhớ đã đong đầy
Vẫn chỉ là thuyền ngoài khơi vắng
Dẫu rằng trong biển vẫn lênh đênh
Hy vọng ngày nào thật mỏng manh,
Sầu thương, chờ đợi suốt năm canh,
Để đến bây giờ lòng đau đớn
Bùi ngùi từ chối nói chẳng nên.
Vai anh mang nặng gánh gia đình
Thương anh, nhất định em sẽ quên
Đắng cay, thôi nhé – mình em chịu
Để cuộc sống anh mãi vẹn nguyên
 

sieuli

Thành viên tích cực
mình ơi ?. dưa kiệu muối cà cuống nấu canh
ngọt nhạt đôi khi có sá gì
ân là vợ mối tình chồng
ân tình tựa dải cát mênh mông
.......................
tôi mặc ai chiều đông đứng ngóng
bơ vơ đứng giữa khoảng không muôn trùng
biết người phương đó sẽ đau
đơn côi một cõi tương lai xa mờ

đường tình muôn lối rẽ ngang
trách sao không thể cùng em chung đường
trách luôn thân tôi quá hững hờ
kiếp này đành nhận kiếp đời phụ nhân!

ngẩng mặt lên em ! ngày còn rộng tháng còn dài
mỉn cười bước tiếp ! những bước tương lai......@};-@};-@};-

ps":
vui lên nhé ! vững vàng lên em nhé ! và nhớ rằng, mùa lạnh chớ ăn kem ...:))
đời là thế ! duyên tình luôn là thế ! người ấy biết rằng, như thế tốt cho em ...:-*

 

Chocolate.50%

Thành viên
Bởi chẳng có gì tồn tại mãi mãi
Và ta đều hay trái tim có thể đổi thay
Thật khó để giữ ngọn nến cháy
Trong cơn mưa tháng Mười Một lạnh giá
Đừng e ngại bóng tối
Ta vẫn có thể tìm ra lối đi
Vì đâu có gì kéo dài mãi mãi
Ngay cả cơn mưa tháng Mười Một buốt giá

 

Chocolate.50%

Thành viên
Dẫu sao con trai cũng là đáng quý
Mỗi người sinh ra đã hướng sẵn 1 chân trời
Việc hôm nay họ không để ngày mai
Họ lượng sức, lượng đường đi " phải đến ".
Đầu óc họ đã quen tính toán
Mỗi khoản trong đời đều xếp thành ngăn:
Ngăn làm thơ ,ngắn đánh giặc,ngăn gia đình
Tình yêu nữa cũng trong ngăn của họ
Ôi con trai thật kỳ lạ !


Mà không phải kỳ lạ , mà là quái đản! Lập trình cả tình yêu...

 

Chocolate.50%

Thành viên

Thoáng chút hương xưa chạnh cả lòng
Mùa đông hai phía ,em một mình
Nửa lạ ,nửa quen - thôi đừng gặp...
Nén lòng quên nhớ - nhớ quên- không ???


Khi người ta yêu đâu nhất thiết là phải đến được với nhau, đâu nhất thiết phải gắn bó với nhau suốt đời .... Họ gặp nhau gián tiếp ,không nói gì nhiều ,nhưng dường như họ đang đối diện nhau và ánh mắt như xuyên thấu cõi lòng nhau . Người ta không thể hiểu hết và cắt nghĩa hết về hai từ " Tình yêu " . Chỉ biết rằng khi con người ta yêu ,cuộc đời bỗng trở nên đẹp hơn ,thi vị hơn , có ý nghĩa hơn , con người giàu lòng vị tha hơn ,sống tốt vì nhau hơn ...
Yêu một người là luôn mong muốn cho người ấy hạnh phúc dì hạnh phúc ấy không phải do mình đem lại !

 

sieuli

Thành viên tích cực
chao ôi ! phút chốc bỗng tuôn trào
bao lời uất nghẹn tựa bấy lâu
học làm người ở đời sao quá khó ?
muốn vẹn toàn nhưng hóa hư không !
đến nay xin nhớ ! mà chừa...!
biết ai ai biết , ai người biết ai !!!

đã nói rồi ! rút câu trích dẫn đó xuống !!! một mực muốn đăng lên ! đó giờ thì biết rồi đó ....!
sieuli nay hết đỡ nổi rồi ...chuồn cho nó lành ...!!! cho chừa cái tật đào hoa ! :)):)):))
 

Chocolate.50%

Thành viên
Bây giờ nỗi nhớ chẳng đi
Cứ cồn cào đến vu vi đất trời
Chiều buông lại nhớ người dưng
Tóc ngang một thuở rối bời
Bởi còn thiếu bóng người nơi phương nào
Mây theo con gió lao xao
Nắng buông màu sáng khoác vào tư duy
Một thời ta chẳng nghĩ suy
Cứ yêu để nhớ những ngày đã qua ...

Là sao ? câu trích dẫn nào ?


 

Chocolate.50%

Thành viên
Một chiều cả gió lạc vào lòng em
Như gió hoang không hình không giới hạn
Gió cứ thổi quẩn vào với gió
Gió dường như dừng lại chổ em ngồi
Gió có lạnh hãy cầm tay cho chặt
Ta làm sao hóa gió ...
Theo tóc người lênh đênh
Có những ngày lạnh ...
Nhìn người như nắng .
Người ta vẫn cười, vẫn nói
Nhưng lòng ta rất buồn
Dù ta chẳng hề hối tiếc
khi tình yêu bắt đầu
Mà trái tim nhớ mong
Giá như em có thể
Có quên được đâu...
 

sieuli

Thành viên tích cực
dòng văn vần anh viết
viết cho anh hay viết cho em !
tuổi đời xuân mấy độ
tình này biết bấy lâu .!
cớ sao vẫn ưu phiền
trái tim yêu chớm nở
phút chốc bỗng lụi tàn
hòa tan vào đêm vắng.!
trái tim yêu mang nặng một vết thương.!

đêm khuya vang tiếng ai thủ thỉ
xót cõi lòng thương tiếc mối tình ta
sao nỡ để trái tim non tan nát !
ôm sầu tủi hận mỗi mình anh ...!!!

bờm ơi ! ngoài hiên muôn hoa đua sắc thắm ! sao nỡ nhốt mình bằng tường cản mông lung !!! %-(%-(%-(
 

dinhtai

Thành viên
những con đường đã qua
những nơi nào đã tới
ngõ tối vực sâu
vinh quang và địa ngục
lúc thiên đàng
lúc là ảo mộng
thế giới bao la
đêm mịt mù
đời bão cát
mưa sa
nơi ta ta đã đi qua
gặp em.
thăng hoa.
một đêm và nghìn đêm nữa
giữa thực và hư
vết nhơ và sự sống
đấu tranh.
và sự thật.
em
trong ta
em hiện hình
ôi hạnh phúc .
bất ngờ.
đời.
lạy chúa
 
Top