Suy và ngẫm.

vucongthin

Thành viên Mua Bán
Ghé nhà ông chú chơi thấy bức thư pháp viết trên miếng gỗ lũa thấy hay hay, câu như thế này:
Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ.
Thong dong tự tại thế mà vui.


Như chú bigbabol: tui không biết gì hết!8-}8-}8-}8-}8-}
 

nguyenquanghung

Thành Viên Danh Dự
Ghé nhà ông chú chơi thấy bức thư pháp viết trên miếng gỗ lũa thấy hay hay, câu như thế này:
Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ.
Thong dong tự tại thế mà vui.


Như chú bigbabol: tui không biết gì hết!8-}8-}8-}8-}8-}
Mình thích nhất là chữ ký của bạn đấy.@};-
 

thienhai

Thành viên tích cực
Ghé nhà ông chú chơi thấy bức thư pháp viết trên miếng gỗ lũa thấy hay hay, câu như thế này:
Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ.
Thong dong tự tại thế mà vui.


Như chú bigbabol: tui không biết gì hết!8-}8-}8-}8-}8-}
Vui thì vui mà buồn thì cũng buồn, bỏ đi đâu phải là cách, như Nguyễn Trãi cáo lão về quê câu cá, vui thì vui mà cũng đáng buồn cho sự bất mãn của cao nhân.
Nói đến cao nhân bất mãn không lo nữa ở nước ta cũng nhiều.
Phải chăng đây là vế đầu của câu::"đất nước lâm nguy, thất phu hữu trách" (câu này không nhớ rõ lắm)
Đất nước có chuyện cao nhân chán nản, từ bỏ vậy làm sao trách thất phu không đứng lên gánh vác. Phải chăng nên khen ông thất phu kia bất tài nhưng có chí gan dạ hơn người.
Không thành công thì cũng là cái để người sau rút kinh nghiệm, như trong lịch sử không có các cuộc thất bại của Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, Hoàng Hoa Thám, vua Hàm Nghi thì làm sao có thành công của Bác Hồ.
Tất bật hơn thua rồi nỡ bỏ,
Vận sự nước nhà kẻ nào lo.

Tránh né không phải là cách, vì nếu tránh né 1 thứ gì đó không đánh đã thua.
 

vucongthin

Thành viên Mua Bán
Vui thì vui mà buồn thì cũng buồn, bỏ đi đâu phải là cách, như Nguyễn Trãi cáo lão về quê câu cá, vui thì vui mà cũng đáng buồn cho sự bất mãn của cao nhân.
Nói đến cao nhân bất mãn không lo nữa ở nước ta cũng nhiều.
Phải chăng đây là vế đầu của câu::"đất nước lâm nguy, thất phu hữu trách" (câu này không nhớ rõ lắm)
Đất nước có chuyện cao nhân chán nản, từ bỏ vậy làm sao trách thất phu không đứng lên gánh vác. Phải chăng nên khen ông thất phu kia bất tài nhưng có chí gan dạ hơn người.
Không thành công thì cũng là cái để người sau rút kinh nghiệm, như trong lịch sử không có các cuộc thất bại của Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, Hoàng Hoa Thám, vua Hàm Nghi thì làm sao có thành công của Bác Hồ.
Tất bật hơn thua rồi nỡ bỏ,
Vận sự nước nhà kẻ nào lo.

Tránh né không phải là cách, vì nếu tránh né 1 thứ gì đó không đánh đã thua.
Cám ơn bạn. Có lẽ tôi với bạn có 2 tư tưởng khác nhau. Tui thì thích đạo Lão của Lão Tử nên tính khí ung dung tự tại không thích bon chen cho lắm, còn trách nhiệm hay gánh nặng gì đó tôi không quan tâm bạn thông cảm nha!:)):)):)):))
Nói về Nguyễn Trãi thì ông có câu này khá hay nè:
........................................
Tuấn kiệt như sao buổi sáng.
Nhân tài như lá mùa thu.
..................................

<:p<:p<:p
Giống như chú 3B: tui không biết gì hết.:-??
==================================
Mình thích nhất là chữ ký của bạn đấy.@};-
Cám ơn anh 3 Hưng nhiều!@};-
 

ngoctiensvc

Thành viên
suy và nghẫm về vấn đề gì mình ko hiểu ,về tình hình cây cảnh hiện nay hay là về nhân tình thế thái.
 

thienhai

Thành viên tích cực
Cám ơn bạn. Có lẽ tôi với bạn có 2 tư tưởng khác nhau. Tui thì thích đạo Lão của Lão Tử nên tính khí ung dung tự tại không thích bon chen cho lắm, còn trách nhiệm hay gánh nặng gì đó tôi không quan tâm bạn thông cảm nha!:)):)):)):))
Nói về Nguyễn Trãi thì ông có câu này khá hay nè:
........................................
Tuấn kiệt như sao buổi sáng.
Nhân tài như lá mùa thu.
..................................

<:p<:p<:p
Giống như chú 3B: tui không biết gì hết.:-??
==================================


Cám ơn anh 3 Hưng nhiều!@};-
ai suy nghĩ sao cũng được mà anh! Tư tưởng thì ai cũng thích an nhà hưởng lạc thôi, nhưng quan trọng là ai có thể ngồi yên khi đồng bào trên đống lửa.
Nhứy thơ 2 câu trên là anh hùng không gặp thời, chẳng phải mình cũng từng nghe là Thời thế tạo anh hùng sao, buổi sáng thì mặt trời ló lên chứ sao để làm gì, mùa thu lá rụng đi thay lá mới.
Vậy phải chăng Tuấn Kiệt và Nhân Tài ở đây là Mặt trời và Lá non còn sao buổi sớm và lá mùa thu làm sao gọi được là tuấn kiệt và nhân tài.
Nhân tài nằm trong lá ủ, ủ hoài, ủ mãi, ủ đến bao giờ?
 

vucongthin

Thành viên Mua Bán
ai suy nghĩ sao cũng được mà anh! Tư tưởng thì ai cũng thích an nhà hưởng lạc thôi, nhưng quan trọng là ai có thể ngồi yên khi đồng bào trên đống lửa.
Nhứy thơ 2 câu trên là anh hùng không gặp thời, chẳng phải mình cũng từng nghe là Thời thế tạo anh hùng sao, buổi sáng thì mặt trời ló lên chứ sao để làm gì, mùa thu lá rụng đi thay lá mới.
Vậy phải chăng Tuấn Kiệt và Nhân Tài ở đây là Mặt trời và Lá non còn sao buổi sớm và lá mùa thu làm sao gọi được là tuấn kiệt và nhân tài.
Nhân tài nằm trong lá ủ, ủ hoài, ủ mãi, ủ đến bao giờ?
Hãy đọc kỹ và tìm hiểu để hiểu 2 câu trên của Nguyễn Trãi đi rồi hãy nói nha bạn!@};-
 

thienhai

Thành viên tích cực
Nhớ 1 câu nói ở đâu đó:
Hạnh phúc là đấu tranh
Nguyễn Trãi ẩn cư chứ lòng thì cũng đau canh cánh nhưng vì nhận thức mỡi thời mỗi khác chứ bản chất con người có khác đi đâu.
Ông ấy cũng lo cũng nghĩ đấy chứ. Nếu không nghĩ đến ông ấy cũng không viết mấy câu thơ này.
Nhớ câu ông ấy viết:
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ,
người khôn người đến chốn lao xao.

NHìn qua có vẻ như ông ấy chửi xéo ai đó nhưng nhìn lại mới thấy phải chăng ông ấy đang phân vân ta khôn hay ta dại? Một câu hỏi lớn mà ông ấy không trả lời được.
==================================
Hãy đọc kỹ và tìm hiểu để hiểu 2 câu trên của Nguyễn Trãi đi rồi hãy nói nha bạn!@};-
Thơ của ông ấy thì em không hiểu lắm, nhiều khi đi học chứ cô giáo phải giải thích mới hiểu, thơ viết trong thời gian nào, trường hợp nào, tâm trạng nào. Có lẽ anh đưa ra trong trường hợp này khiến em hiểu lầm.
Nhưng mà đặt mình vào hoàn cảnh ông ấy mới thấy ông ấy hối tiếc như thế nào.
Mặc dù cô chỉ dạy nửa phía trước, triều đình thối nát, ông bỏ về ẩn cư sống nhàn hạ nhưng còn cái phía trong suy nghĩ ông ấy thì thế nào nhĩ?
 

haibien

Quản Lý Viên
Xã hội VN ai cũng nghĩ kiểu ko biết ko hay ko nghĩ thì chắc sẽ loạn.
Quân sâm lăng ko cần mang súng sang cũng chiếm dc HN và đến lúc đó người muốn ko biết ko hay ko nghĩ sẽ bị quân đô hộ nó chất đồ lên bắt gánh như 1 con lừa thôi. Đến lúc đó ko biết ko hay ko nghĩ cũng ko dc. Khi đó chắc chắn sẽ tiếc ngày xưa sao mình lại ko biết ko hay ko nghĩ.

Tuy nhiên,nghĩ bác sao là quyền của bác và sống sao thì cũng quyền của bác thôi.
Nhưng cũng may xã hội thành phần lo cho dân cho nước cho người khác vẫn còn nhiều.
 

thienhai

Thành viên tích cực
Xã hội VN ai cũng nghĩ kiểu ko biết ko hay ko nghĩ thì chắc sẽ loạn.
Quân sâm lăng ko cần mang súng sang cũng chiếm dc HN và đến lúc đó người muốn ko biết ko hay ko nghĩ sẽ bị quân đô hộ nó chất đồ lên bắt gánh như 1 con lừa thôi. Đến lúc đó ko biết ko hay ko nghĩ cũng ko dc. Khi đó chắc chắn sẽ tiếc ngày xưa sao mình lại ko biết ko hay ko nghĩ.

Tuy nhiên,nghĩ bác sao là quyền của bác và sống sao thì cũng quyền của bác thôi.
Nhưng cũng may xã hội thành phần lo cho dân cho nước cho người khác vẫn còn nhiều.
Thôi thì lỡ lo thì lo luôn cho các anh ấy chứ biết đâu các bậc ẩn thân mới là bậc cao nhân, như Gia Cát Lượng không chịu ra giúp Lưu Bị thì giờ này đã không có tên trong sách. Mà chắc ông Lưu Bị nhờ mời được Gia Cát Lượng mới dựng nên sự nghiệp.
Như ngày xưa nếu Bác Lê có thêm dũng khì đi theo Bác Hồ thì dù ông ấy không tài giỏi cũng biết được dăm ba thứ tiếng, cũng có mặt trong vài trang lịch sử nữa.:(
 

Xichlosg

Thành viên tích cực
Nhớ 1 câu nói ở đâu đó:
Hạnh phúc là đấu tranh
Nguyễn Trãi ẩn cư chứ lòng thì cũng đau canh cánh nhưng vì nhận thức mỡi thời mỗi khác chứ bản chất con người có khác đi đâu.
Ông ấy cũng lo cũng nghĩ đấy chứ. Nếu không nghĩ đến ông ấy cũng không viết mấy câu thơ này.
Nhớ câu ông ấy viết:
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ,
người khôn người đến chốn lao xao.

NHìn qua có vẻ như ông ấy chửi xéo ai đó nhưng nhìn lại mới thấy phải chăng ông ấy đang phân vân ta khôn hay ta dại? Một câu hỏi lớn mà ông ấy không trả lời được.
Nguyễn Trãi là Nguyễn Trãi nào !,.!,.!
Học hành chi rứa ! những tào lao !:)):)):))

Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Người khôn, người đến chốn lao xao
.
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến gốc cây ta sẽ uống
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao.


Nguyễn Bỉnh Khiêm
 

thienhai

Thành viên tích cực
Nguyễn Trãi là Nguyễn Trãi nào !,.!,.!
Học hành chi rứa ! những tào lao !:)):)):))
:)):)):))tại thấy chủ top văn thơ em cũng ké theo thôi chứ có biết được bao nhiêu về mấy ông ấy! Nghe cô giáo cấp 3 nói sơ sơ làm cái căn cứ như mơ vậy mà!
==================================
Nguyên văn bởi thienhai Xem Bài gửi
Nhớ 1 câu nói ở đâu đó:
Hạnh phúc là đấu tranh
Nguyễn Trãi ẩn cư chứ lòng thì cũng đau canh cánh nhưng vì nhận thức mỡi thời mỗi khác chứ bản chất con người có khác đi đâu.
Ông ấy cũng lo cũng nghĩ đấy chứ. Nếu không nghĩ đến ông ấy cũng không viết mấy câu thơ này.
Nhớ câu Ông ấy viết:
Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ,
người khôn người đến chốn lao xao.
NHìn qua có vẻ như ông ấy chửi xéo ai đó nhưng nhìn lại mới thấy phải chăng ông ấy đang phân vân ta khôn hay ta dại? Một câu hỏi lớn mà ông ấy không trả lời được.
em có nói Nguyễn Trãi viết câu này khi nào anh nhĩ?
em chưa chú thích ông ấy là ai thôi:)
tại nó gần quá gây hiểu lầm đó mà
(hên còn đường gỡ)
cũng may dính được chữ Nguyễn chứ nói thiệt em trí nhớ em không được tốt, đang nói chuyện hăng say không lẽ lại search google.
Thì cho em sửa lại Ông Nguyễn Bỉnh Khiêm:)
mà may mắn là anh xích hay thơ ychangem
 

LangTuDocHanh

Thành viên tích cực
Re: Trả lời: Suy và ngẫm.

Cám ơn bạn. Có lẽ tôi với bạn có 2 tư tưởng khác nhau. Tui thì thích đạo Lão của Lão Tử nên tính khí ung dung tự tại không thích bon chen cho lắm, còn trách nhiệm hay gánh nặng gì đó tôi không quan tâm bạn thông cảm nha!:)):)):)):))
Nói về Nguyễn Trãi thì ông có câu này khá hay nè:
........................................
Tuấn kiệt như sao buổi sáng.
Nhân tài như lá mùa thu.
..................................
-2 câu thơ màu đỏ ngụ ý gì đây a? hehe.

-Hôm nào e ghé nhà choi a nhớ kiếm vài cây SH tặng e làm kỹ niệm nha a, nếu tặng cây KTMai Mini thì càng tốt vì lúc đó e cũng ngồi ở nhà "rung đùi ung dung tự tại" ngắm cây của a tặng. :p
 

Xichlosg

Thành viên tích cực
:)):))tại thấy chủ top văn thơ em cũng ké theo thôi chứ có biết được bao nhiêu về mấy ông ấy! Nghe cô giáo cấp 3 nói sơ sơ làm cái căn cứ như mơ vậy mà!
==================================
cũng may dính được chữ Nguyễn chứ nói thiệt em trí nhớ em không được tốt, đang nói chuyện hăng say không lẽ lại search google.
Thì cho em sửa lại Ông Nguyễn Bỉnh Khiêm:)
:)):)):)) Thôi ! Bạn còn trẻ mờ,thời cơ,thời gian còn rộng mở chán ! " Rửa thù nhà,30 năm vẫn chưa muộn " . Cứ tu thân,luyện Kiếm cho sắt,thân thể cho mãnh,trí thể cho thông ! Ngày đó rồi sẽ đến,ae-chú cháu-cô dì-họ hàng-xóm giềng,mình cùng nhau đi rửa hận nhé ! Thắng lợi ắt về ta,không thành danh thì cũng thành nhân để gọi là !:-??:)):)):))

Hẹn ngày tái nạm và vùng lên !:)):)):)):)):))
 

haibien

Quản Lý Viên
À 1 vấn đề nữa là tay 3B ko phải nói ko biết là hắn bỏ mặc cuộc đời đâu. Có thể hắn có hay thấy có sự bất công,hăn đang có giả ngơ để xem xét vấn đề cho dc khách quan rồi để hắn âm thầm phục hận đó.
 

thienhai

Thành viên tích cực
:)):)):)) Thôi ! Bạn còn trẻ mờ,thời cơ,thời gian còn rộng mở chán ! " Rửa thù nhà,30 năm vẫn chưa muộn " . Cứ tu thân,luyện Kiếm cho sắt,thân thể cho mãnh,trí thể cho thông ! Ngày đó rồi sẽ đến,ae-chú cháu-cô dì-họ hàng-xóm giềng,mình cùng nhau đi rửa hận nhé ! Thắng lợi ắt về ta,không thành danh thì cũng thành nhân để gọi là !:-??:)):)):))

Hẹn ngày tái nạm và vùng lên !:)):)):)):)):))
Kiếm thì cũng luyện, vài hôm ra chém đại có sai anh em sữa hoài cũng hết. Hồi xưa đi học cấp 2 chyên gia cho mấy ông bậc Thầy vật lý đi đánh trận nên cô giáo ức chế gửi đơn cho gia đình:)):)):)) nhờ vậy nhớ được mấy ông, còn mấy ông không có trong đơn thì còn trong vở chứ chưa có trong đầu.
 

nguyen tran

Thành viên tích cực
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ,
Người khôn, người đến chốn lao xao
.
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.
Rượu đến gốc cây ta sẽ uống
Nhìn xem phú quý tựa chiêm bao.


Nguyễn Bỉnh Khiêm
Ước gì một mai mình cũng được như ý bài thơ này.
 
Top