"...Hồn ở đâu bây giờ???"

jetli vn

Thành viên tích cực
Cái <kết luận> của hồn là gì ? nếu kết luận được !!!!

THẨM TRÍ ANH BẠN TRẺ KIA CHỈ MỚI NÓI CÁI HỒN CHỨ CHƯA BIẾT CÁI HỒN RA <MÔ TÊ> .
< TRONG THẾ GIỚI NGƯỜI TA NÓI LÀ MUÔN MÀU, NHƯNG THỰC RA CHỈ CÓ 5 MÀU CHỦ , TỪ 5 MÀU ĐÓ TÙY BIẾN RA>


Môn nghệ thuật nào cũng có cái bàn luận, cái thú trong nó là được ngồi cùng bàn luận , hồi kết không bao giờ hết, chỉ có trà hết,bánh hết, rượu hết, mồi hết , tiền hết...
 

trungduart

Administrator
Người đi tu chưa chẳng hẳn phải thành phật
Người ăn chay chưa chắc phải là người lương thiện
Cốt lõi vấn đề là Chữ Tâm - Từ ngữ thồi hồn vào là đưa tâm tư của mình vào 1 tác phẩm 1 cách tự nhiên
 
@sieubip 07:
-Tôi không có khả năng "dẩn dắt" mọi người đến "đích"...Nên chỉ mong "đồng hành" cùng mọi người tìm đến "cái đích" xa lắc kia
Anh ạ!Rất cám ơn Anh .
@Đọc rất nhiều lần những cm của ACE thật tình tôi như đi vào "mê hồn trận" nhưng rất vui vì đã được sự quan tâm chia sẻ của tất cả.Hy vọng chúng ta sẽ cùng đồng hành dài dài...:-bd@};-
Cảm ơn bạn Trungdunggialai.

Xem ra thì bạn đến là tài !
Thi thoảng đưa ra một vài đề tài khiến bàn dân thiên hạ phải
chợt chững người nghĩ ngợi và không thể không ghé mắt vào
xem. Ý kiến cũng đã nhiều.

Mình cũng thế.
Cũng ý là chờ xem bạn Trungdunggialai đã nắm bắt được chuyện
hồn cây chưa, để rồi mình liệu thân bắt chước. Thế mà suốt hôm
qua đến giờ, mãi đến trang 3 mới thấy bạn Trungdunggialai gởi lời
cám ơn đến các bạn. Nhưng rốt lại thì có vẻ như bạn ấy vẫn đang
"chờ hồn cây" về đến tay từ nơi xa xăm nào đó thì phải ?

Thế nên mình cũng đành xin chút ý kiến thế này : người bạn đến thăm
nhà thăm cây mà bảo " cây vô hồn" thì quả là người can đảm và đáng
cho chính bản thân mình kính phục.

Còn như ý bạn Trungdunggialai : làm sao cho cây có hồn ?
Chuyện này, với mình, cũng chả có gì khó khăn, bởi xét cho cùng thì
thực sự đơn giản chứ có gì là cao sâu đâu.

Chỉ có chút xíu vấn đề là nó đơn giản quá nên đôi lúc người nghe lại
không chấp nhận được. Bởi vì có lẽ một số quan niệm đã hình thành
từ hàng trăm hàng ngàn năm nay trong đời sống đã khiến một số
chuyện trở thành "bị đóng khung " hết rồi.

Vậy thì liệu bạn Trungdunggialai có đủ can đảm nghe chuyện "hồn cây
không khung chặn" hay không ?
-Đúng là tôi không đủ trình để "dẩn dắt" ACE đến đích...Nên cố gắng "đồng hành " cùng mọi người dò dẩm bước đi chầm chậm mà "chiêm nghiệm" rồi "tùy duyên" ngộ ra được phần nào ...như vậy đã là thành công bước đầu rồi Bác VH ơi!(tôi cho rằng đó cũng là cách chia sẻ tích cực-theo cái trình của mình:">:">:"> )
Hy vọng không phải riêng tôi mà tất cả ACE sẽ được Bác chia sẻ thật nhiều ...không chỉ "hồn của cây"...Đang nóng lòng nghe chuyện của Bác sắp kể...8->
 

hqvuhototbung

Thành Viên Danh Dự
Vậy thì liệu bạn Trungdunggialai có đủ can đảm nghe chuyện "hồn cây
không có khung chặn" hay không ?

Chắc cũng chả riêng gì bạn Trungdunggialai, mà có thể còn khối bạn cùng ý như
bạn Dungchaidc :

Thảo dân đọc hết 4 trang mà k biết hồn cây là gì luôn mấy đại nhân ơi!

Thành thử, chả chờ ý bạn Trungdunggialai, mình nêu luôn ý mình ra đây
về chuyện "hồn cây", không thôi mấy bạn đang đọc chủ đề này lại "quở"
là dài dòng.

Nói huỵch toẹt ngay rằng : mình cũng chả biết hồn cây ở đâu mà gọi !

Thế nhưng, nếu một lão thành như ông Cụ Luigi Crespi , người Italy, này :



Sau vài chục năm chơi Bonsai đãthốt lên được :

" Nhờ Bonsai, tôi " khám phá" ra được cái thần của những cây (tôi ngắm)"
( nguyên văn :" Through Bonsai, I discovered the spirit of trees ")

Thành thử, với mình, cảm khái với lời của Cụ Crespi, mình xin thưa với bạn
Trungdunggialai ý mình là :

"Bạn chỉ "khám phá" ra cái thần của cây (Bonsai) khi bạn bỏ giờ ngồi ngắm.
Chứ còn lướt mắt để "xem" thì e là chả thấy".

(Rõ ràng là cuộc sống này, người xem thì nhiều, người thấy chả bao nhiêu?)

Thế nhưng, chả phải sâu xa gì, nghĩa là chả phải cứ ngồi trịnh trọng ngắm
cây suốt buổi như người Nhật dưới đây là sẽ thấy hồn cây.



Đơn giản hơn, bạn hãy nghe lời một thiếu nữ "bình" cái cây con con này :



Mình đố mấy bạn chứ cô gái này sẽ thốt lời thế nào để ý nói là "cây này có hồn" ?

Đó cũng chính là lời của một thiếu nữ, 20 năm trước, khi cô ta đứng ngắm cái cây Camellia của
mình trưng ở tiệm sửa xe.
Chỉ với lời của thiếu nữ ấy, quan niệm hồn cây với mình đã đổi thay nhiều lắm.
 

hqvuhototbung

Thành Viên Danh Dự
Người đi tu chưa chẳng hẳn phải thành phật
Người ăn chay chưa chắc phải là người lương thiện
Cốt lõi vấn đề là Chữ Tâm - Từ ngữ thồi hồn vào là đưa tâm tư của mình vào 1 tác phẩm 1 cách tự nhiên
Lâu lắm mới thấy bạn Trungduart.
Những điều bạn nêu thì nghe quá là hay.
Nhưng cũng chỉ lý thuyết.
Nếu thực tế một chút, ý mình là "có cái gì đó chứng tỏ hồn nó đang thể hiện",
thì chắc mới giúp bạn Trungdunggialai nắm chặt"hồn cây" được.

Chứ cứ lý thuyết thế này thì chỉ tổ cho bạn ấy "nhắm mắt, quơ tay bắt chuồn chuồn",
e rằng càng thêm tội.
 

doanvunguyen

Thành viên tích cực
Mình đố mấy bạn chứ cô gái này sẽ thốt lời thế nào để ý nói là "cây này có hồn" ?

Đó cũng chính là lời của một thiếu nữ, 20 năm trước, khi cô ta đứng ngắm cái cây Camellia của
mình trưng ở tiệm sửa xe.
Chỉ với lời của thiếu nữ ấy, quan niệm hồn cây với mình đã đổi thay nhiều lắm.
theo nét mặt của cô gái ( thời điểm ấy ) thì cháu đoán : ôi, sao dể thương quá
 

tmt_arc

Thành viên tích cực


Mình đố mấy bạn chứ cô gái này sẽ thốt lời thế nào để ý nói là "cây này có hồn" ?

Đó cũng chính là lời của một thiếu nữ, 20 năm trước, khi cô ta đứng ngắm cái cây Camellia của
mình trưng ở tiệm sửa xe.
Chỉ với lời của thiếu nữ ấy, quan niệm hồn cây với mình đã đổi thay nhiều lắm.
Úi, cô thiếu nữ xinh xắn quá.....
Hèn gì chú còn nhớ lâu..... :):)

Con đoán chắc là cô gái hỏi câu chuyện của cây đang kể?
Trước cô thiếu nữ xinh thế mà chú không kể được.
Nên mãi tới giờ, lâu lâu von vẫn thấy chú chỉ gắng để cái cây nói chuyện, kể chuyện chăng...>:):-SS
 

phamthanhkt

Thành viên
Cái <kết luận> của hồn là gì ? nếu kết luận được !!!!

THẨM TRÍ ANH BẠN TRẺ KIA CHỈ MỚI NÓI CÁI HỒN CHỨ CHƯA BIẾT CÁI HỒN RA <MÔ TÊ> .
< TRONG THẾ GIỚI NGƯỜI TA NÓI LÀ MUÔN MÀU, NHƯNG THỰC RA CHỈ CÓ 5 MÀU CHỦ , TỪ 5 MÀU ĐÓ TÙY BIẾN RA>


Môn nghệ thuật nào cũng có cái bàn luận, cái thú trong nó là được ngồi cùng bàn luận , hồi kết không bao giờ hết, chỉ có trà hết,bánh hết, rượu hết, mồi hết , tiền hết...
Bác đã nói đến nghệ thuật, em xin hỏi 5 màu là những màu gì ạ ?
==================================
.....
Quay về vụ " cái hồn" theo em nghĩ chỉ là người ta có ý chê khéo cây của bác chủ thớt thiếu cá tính thôi ạ, đơn giản vậy thôi !
 

hqvuhototbung

Thành Viên Danh Dự
theo nét mặt của cô gái ( thời điểm ấy ) thì cháu đoán : ôi, sao dể thương quá
Quá là tài!
Bạn Doanvunguyen đoán đâu trúng đó.
Chính xác là cái cô gái trong hình mình đăng đã thốt lên như vậy " "So cute!"
(Dễ thương quá !).

Còn cô gái khen cái cây Trà Hoa be bé của mình chưng ở tiệm thì thốt lên hơi
khác một chút :

"What a little tree ! She looks so happy !"
(Cái cây bé nhỏ làm sao! Trông nó tươi vui quá sức!"

Vậy thì cái hồn cây nó nằm ở đâu ?
Chả phải là ở cái tươi vui đó sao ?
 

hqvuhototbung

Thành Viên Danh Dự
Rốt lại thì, ý kiến cá nhân mình về cái hồn của cây nó hết sức đơn giản.
Chỉ là :

Hễ thấy cái cây nó sống tươi vui trong cái chậu bonsai thì cái cây ấy có hồn !

Thế nên, dù đó là một cái cây con con đi chăng nữa :



mà nó biểu lộ sự tươi vui (bạn đừng quên rằng "cây cối nó chỉ tươi vui khi nó khỏe mạnh",
mà hễ nói chuyện khỏe mạnh là nên ngầm hiểu thêm hàm chứa 2 chuyện : sạch sẽ và gọn ghẽ !)

Bởi vậy, Cây Camellia nho nhỏ mình đặt nơi chỗ làm đã suốt 2 tuần (nhiều người đứng ngó)
nhưng chả ai nói gì.
Mãi tới khi sau một tuần, mình dùng đầu ngón tay chà sạch hết bụi phấn vôi bám trên mặt lá,
khiến lá cây bóng bảy hẳn lên, lúc đó mới có thiếu nữ đứng ngắm và thốt lên :

"What a little tree ! She looks so happy !"
(Cái cây bé nhỏ làm sao! Trông nó tươi vui quá sức!"

Mà cái cây thì cũng vẫn vậy, chả có cọng kẽm quấn cành nào.
Chỉ là từ màu lá xỉn (trắng xám) chuyển sang màu lá xanh đậm bóng lưỡng.

(Bạn nào có cây Trà Hoa hay cây Sanh, Si mà lá bị xỉn do nước tưới làm bám
cặn đá vôi trên lá, thử ngồi lấy đầu ngón tay chà sạch lớp bột vôi thử xem
lá có bóng lên không? Rồi sau đó xem cây có khác gì không ?)
 

hqvuhototbung

Thành Viên Danh Dự
Thế nên nếu "tạm kết luận" : cái hồn cây nó nằm ở đâu thì mình cứ là
"làm sao trồng cái cây trong chậu cho nó "sống tươi vui " cái đã.

Thành thử, trước mắt là mình chả kể cây nhỏ cây to, cây già cây trẻ,
cây thẳng cây vặn. Hễ mà cây sống khỏe, tươi tỉnh, là mình thấy nó có
hồn rồi. Nên chi, với mình, một cây đơn giản cái đã. Kiểu như vầy :




Hay trẻ trung như vầy :



thì chúng đều là có hồn!

Chứ còn cái kiểu mà uốn vặn cho lắm (thì đặc sắc thật đấy), nhưng chắc gì đã có hồn
(nếu như cây nó đang rên xiết quằn quại trong chậu ?).




Cũng chính bởi thế, ngắm cây Bông Trang nho nhỏ do bạn Ptaagu đăng hôm qua,
mình vẫn cảm nhận "cây rất có hồn" bởi vì trông "em nó rất tươi vui trong cái chậu tí tẹo".



(Cho dù có bạn nào bảo : cây chả tỉ lệ gì cả. Thì riêng mình : cái cây vẫn rất có hồn!)


Như vậy : cây có hồn và nét đẹp nghệ thuật của cây có gì xung khắc không ?


 

hqvuhototbung

Thành Viên Danh Dự
Cây có hồn và nét đẹp nghệ thuật của cây có gì xung khắc không ?

Có thể là có đấy !

Đó là quan niệm của cá nhân mình.

Cũng chả phải vô duyên vô cớ mà có bậc Thánh Nhân đã bảo :

"Nếu không có "tâm hồn trẻ thơ " thì chả vào được "Thiên Đường" !



Thành ra đám trẻ, khi chúng đứng nhìn tác phẩm Penjing ở trên, chắc hẳn "cái nhìn" của chúng
chả giống tí tẹo nào với những người dưới đây.



Vậy thì bạn Trungdunggialai và các bạn muốn "tác phẩm" của bạn được ngắm
dưới cái nhìn nào ? Trẻ thơ hay người lớn ? tài tử hay chuyên nghiệp ?

Dù là ai ngắm,
thì việc đầu tiên là cái cây "phải sống tươi vui trong cái chậu nhỏ xíu cái đã".

Chứ còn, bạn có "đặt ra mục đích, tiêu chí "gì chăng nữa cho
"tác phẩm bonsai tương lai" của bạn (như ý của bạn Natuan :

"...
Tác phẩm anh tạo ra cần có tiêu chí và chủ đề .
Cây không có chủ đề thì như người không tên .
Gọi chung là đồng loại bác ạ . "

mà người xem ngắm cây :

-lúc nó còn đang "quằn quại" dưới "gông cùm " của dây quấn
-lá xụi lơ hay lơ thơ vì cắt tỉa...

thì khó mà nói được là nó có hồn.



Cây tí tẹo này mà không có mấy cái đọt chồi ở ngọn cành
thì cái kiểu "hoa tàn gục đầu" ắt là cho chúng ta cái cảm giác : hồn sắp lìa xác cây ?

Tóm lại : cây có hồn thì phải sống cái đã, và cần là sống khỏe, sống tươi vui.

Thế còn nét đẹp nghệ thuật ?





 

saobang1

Thành viên
Anh bạn trẻ chơi cây lâu ngày mới ghé thăm người và cây...Sau vài giờ "ngắm và bình" trước lúc ra về anh ý bảo :" Cây của Bác thoạt trông cũng được nhưng ngắm lâu tôi thấy đa số nó thiêu thiếu cái HỒN ;Nên chẳng có cái gì đọng lại sau khi nhìn...":-B
Tiển anh ý về lúc trở vào trong lòng nghe "nằng nặng" vừa tức vừa kém vui ...cho "đủ cái thứ hầm bà lằng" trong lúc này.
Mấy hôm nay ngẫm lại ...và lục tung một số bài viết ...về cách chăm sóc và tạo dáng cho Bonsai, Cây cảnh ...cũng có khá nhiều ý kiến cho rằng :"Phải thổi hồn vào tác phẩm."Mình thấy đúng quá ...Nhưng làm sao , bằng cách nào ...tìm được,nắm bắt được CÁI HỒN để THỔI vào tác phẩm (mặc dù những cái cây "trồng trong chậu" của mình chưa phải là một tp...).Mong rằng Anh đi qua Chị đi lại...Cao nhân hay thấp nhân ghé lại hạ cố "chỉ giáo " đôi điều để mong rằng ngày không xa cái trình "abc" của tôi tiến lên cái ngưỡng "bcd" thì may mắn lắm thay ...Rât mong chờ và xin gửi đến tất cả ACE lời tri ân sâu sắc.:-B
Khi nào có dịp triễn lãm, ở đó có nhiều tác phẩm đẹp,... Bác dẫn bạn trẻ đến đó chơi bác sẽ thấy cây của bác có hồn không. ''Lại thêm một chiếc lá Diêu Bông nữa rồi...có điều nhân vật này 1 già 1 trẻ''. Tks
 

Thai tue

Thành viên tích cực
[FONT=&quot]Thấy nhiều trang rồi mà xét cho cùng vẫn khó giải thích, vì vậy góp vui tí về Hồn.[/FONT]
[FONT=&quot]
[/FONT]
[FONT=&quot]Nói về “Hồn” thì quả thật là khó, nó rất trìu tượng:[/FONT]
[FONT=&quot]1. [/FONT][FONT=&quot]Xét ở khía cạnh tâm linh: [/FONT]
[FONT=&quot]Một hòn đất sét nếu nặn thành phật, rồi đặt vào chùa thì người ta lễ bái suốt, rồi thành ra có Hồn vật linh, còn nếu không nó vẫn là vật vô tri vô giác mà thôi. Cũng một hòn đất sét nếu sáng nào ta cũng “quán tưởng”, bằng cách nhìn vào nó và tâm niệm điều gì đó thật lâu ngày, thì hòn đất đó cũng có hồn đấy. Nếu một hôm mà ai vào tự nhiên di chuyển hòn đá đó đi thì sẽ hay xảy ra chuyện không hay.

[/FONT] [FONT=&quot]Tôi kể một câu chuyện sau có thật 100%: [/FONT]
[FONT=&quot]
Tôi có quen một anh bạn, anh này coi bói giống kiểu ma trong nhà nhiều khi đọc được hết tất cả. Anh này thường coi cho người ta, rồi bảo người ta giải, bằng cách đặt các vật trong nhà, rồi đặt tượng thờ … lên bàn thờ. [/FONT]
[FONT=&quot]Có hôm tôi được chứng kiển có một bà nhà nghèo lắm muốn nhờ việc anh bạn, anh bạn này biết bà này nghèo, bình thường nhà giầu thì anh ta khuyên mua một bức tượng giá trị để lên bàn thờ và khẩn vái gì đó. Nhưng với bà này ông ta khuyên chị nên ra ngoài đường nhặt một hòn đá xanh nhỏ về rửa sạch, lấy rượu rửa rồi phủ khăn đỏ và đặt lên bàn thờ rồi cúng vv…sẽ được việc. Quả thật lời khuyên của anh ta có ứng nghiệm. Và được bà kia đến trả ơn.[/FONT]
[FONT=&quot]
Sau vụ đó, cứ gặp anh bạn đó là tôi cứ cười mà cứ nhắc mãi chuyện thờ đá, bác khuyên người ta thờ đá còn ứng nghiệm mới chết chứ. Thế là anh ta giải thích cho tôi y chang như đất sét biến thành Bụt mà tôi viết trên và còn bảo vì nhà người ta nghèo ai lại bắt người ta mua một bức tượng vài triệu được, nên tìm cách mà giải quyết cho họ. Tôi hỏi sao lại bảo người ta dùng rượu rửa, phủ khăn đỏ làm gì cho nhiêu khê, anh ta bảo với tôi để cho họ hướng tâm, thành tâm, tin tưởng việc mình làm, tức là làm một cách nghiêm túc , kiểu Sơn Tùng MTP và phải cho họ biết là “không phải chuyện vừa đâu”.[/FONT]

[FONT=&quot]2. [/FONT][FONT=&quot]Xét ở khía cạnh bonsai[/FONT]
[FONT=&quot]- [/FONT][FONT=&quot]Chúng ta hay nhìn một cây nào đó, ta hay thốt nên nhìn nó vui tươi, như kiểu nhẩy múa, hoặc nhìn nó đĩ thõa; hoặc nhìn nó cương trực; nhìn nó ác; nhìn nó khắc khổ cô độc; nhìn nó phì nhiêu đầy sức sống, nhìn nó vũ điệu bay bổng, vv…. Thiết nghĩ những thứ đó là “Hồn “ của cây
[FONT=&quot]
C[FONT=&quot]òn l[FONT=&quot]àm nh[FONT=&quot]ư th[FONT=&quot]ế n[FONT=&quot]ào [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ể c[FONT=&quot]ó [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ợc c[FONT=&quot]ác [FONT=&quot]đi[FONT=&quot]ều [FONT=&quot]tr[FONT=&quot]ên kia[/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT], th[FONT=&quot]ì xin m[FONT=&quot]ới c[FONT=&quot]ác b[FONT=&quot]ác [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ọc b[FONT=&quot]ài [FONT=&quot]Đ[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ờng n[FONT=&quot]ét, M[FONT=&quot]àu s[FONT=&quot]ắc...[/FONT][/FONT] c[FONT=&quot]ủa B[FONT=&quot]ác [FONT=&quot]V[FONT=&quot]ũ H[FONT=&quot]ưng [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ã vi[FONT=&quot]ết trong 4r n[FONT=&quot]ày[/FONT][/FONT][/FONT]: Trong [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ó , g[FONT=&quot][FONT=&quot]ã[/FONT]y kh[FONT=&quot]úc, c[FONT=&quot]ong l[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ợn, th[FONT=&quot]ẳng vvv[/FONT].... th[FONT=&quot]ì s[FONT=&quot]ẽ th[FONT=&quot]ể hi[FONT=&quot]ện [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ợc nh[FONT=&quot]ững th[FONT=&quot]ứ n[FONT=&quot]êu tr[FONT=&quot]ên. [FONT=&quot]Cu[FONT=&quot]ối c[FONT=&quot]ùng th[FONT=&quot]ì [/FONT][/FONT][/FONT][/FONT]T[FONT=&quot]ài n[FONT=&quot]ăng[FONT=&quot] v[FONT=&quot]ề ngh[FONT=&quot]ệ[/FONT][/FONT][/FONT], v[FONT=&quot]à k[FONT=&quot]ỹ thu[FONT=&quot]ật m[FONT=&quot]ỗi ng[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ời, c[FONT=&quot]ùn[FONT=&quot]g th[FONT=&quot]ì do s[FONT=&quot]ự k[FONT=&quot]ết h[FONT=&quot]ợp nhu[FONT=&quot]ần nhuy[FONT=&quot]ễn [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ể t[FONT=&quot]ạo ra t[FONT=&quot]ác ph[FONT=&quot]ẩm c[FONT=&quot]ó H[FONT=&quot]Ồn nh[FONT=&quot]ư th[FONT=&quot]ế n[FONT=&quot]ào l[FONT=&quot]à ph[FONT=&quot]ụ thu[FONT=&quot]ộc t[FONT=&quot]ài n[FONT=&quot]ăng, n[FONT=&quot]ăng khi[FONT=&quot]ếu t[FONT=&quot]ừng c[FONT=&quot]á nh[FONT=&quot]ân m[FONT=&quot]ỗi ng[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ời m[FONT=&quot]à th[FONT=&quot]ôi. Ngo[FONT=&quot]ài ra n[FONT=&quot]ếu [FONT=&quot]nh[FONT=&quot]ư b[FONT=&quot]ác H[FONT=&quot]ưng n[FONT=&quot]ói ch[FONT=&quot]úng ta ch[FONT=&quot]ịu kh[FONT=&quot]ó nh[FONT=&quot]ìn ng[FONT=&quot]ắm nh[FONT=&quot]ìn nhi[FONT=&quot]ều ng[FONT=&quot]ày qua n[FONT=&quot]ăm th[FONT=&quot]áng[/FONT][/FONT], [FONT=&quot]đ[FONT=&quot][FONT=&quot]ồn[/FONT]g th[FONT=&quot]ời[/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT] c[FONT=&quot]ắt t[FONT=&quot]ỉa m[FONT=&quot]ỗi[FONT=&quot] kh[/FONT]i ng[FONT=&quot]ắm th[FONT=&quot]ấy kh[FONT=&quot]ông [FONT=&quot]ưa...vvv gi[FONT=&quot]ống ki[FONT=&quot]ểu h[FONT=&quot]òn [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ất[/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT] [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ợc ta "[/FONT][/FONT][/FONT]qu[FONT=&quot]án t[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ởng[/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT]" h[FONT=&quot]àng ng[FONT=&quot]ày v[FONT=&quot]à l[FONT=&quot]âu ng[FONT=&quot]ày[/FONT][/FONT][/FONT], [FONT=&quot]ở [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ây n[FONT=&quot]ói [/FONT] l[FONT=&quot]à ta qu[FONT=&quot]án t[FONT=&quot]ư[FONT=&quot]ởng v[FONT=&quot]ào c[FONT=&quot]ây c[FONT=&quot]ủa m[FONT=&quot]ình, [/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT]th[FONT=&quot]ì c[FONT=&quot]h[FONT=&quot]ắc ch[FONT=&quot]ắn c[FONT=&quot]ây [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ó c[FONT=&quot]ũng c[FONT=&quot]ó "H[FONT=&quot]ồn[FONT=&quot]" [FONT=&quot]ở m[FONT=&quot]ột kh[FONT=&quot]ía c[FONT=&quot]ạnh n[FONT=&quot]ào [FONT=&quot]đ[FONT=&quot]ó[/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT]
[/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT][/FONT]
 

con.cua

Thành viên mới
Trả lời: Re: &quot;...Hồn ở đâu bây giờ???&quot;

[FONT=&quot]Thấy nhiều trang rồi mà xét cho cùng vẫn khó giải thích, vì vậy góp vui tí về Hồn.[/FONT][FONT=&quot]
[/FONT][FONT=&quot]Nói về “Hồn” thì quả thật là khó, nó rất trìu tượng:[/FONT]
[FONT=&quot]1. [/FONT][FONT=&quot]Xét ở khía cạnh tâm linh: [/FONT]
[FONT=&quot]Một hòn đất sét nếu nặn thành phật, rồi đặt vào chùa thì người ta lễ bái suốt, rồi thành ra có Hồn vật linh, còn nếu không nó vẫn là vật vô tri vô giác mà thôi. Cũng một hòn đất sét nếu sáng nào ta cũng “quán tưởng”, bằng cách nhìn vào nó và tâm niệm điều gì đó thật lâu ngày, thì hòn đất đó cũng có hồn đấy. Nếu một hôm mà ai vào tự nhiên di chuyển hòn đá đó đi thì sẽ hay xảy ra chuyện không hay....[/FONT]
Có 1 bài hát có 1 "chữ" "f", có giai điệu, không có lời
Nghe cũng hay nhưng chả hiểu gì cả, nghĩ rằng nó đang hú hét j j đó

Cho đến khi đọc bọn trẻ cãi nhau (comment),
ah, đây là bài hát tưởng nhớ mẹ, nốt cao vút để gặp mẹ ở thiên đường
(kẻ thực dụng bảo thực ra "bài hát" viết toàn nốt cao để KHOE khả năng đạt D6, kỷ lục thế giới)
=> bài hát có hồn mới, ngoài hay, khó, còn có thêm ý nghĩa.
Singer: Vitas
www.youtube.com/watch?v=FFNT4vPnHNU
 

hoang.htc

Thành viên tích cực
Con nhớ con ghé nhà chú cũng lâu rồi

và con cũng không có nói gì nhiều mà ta ???

Chú làm hồi hộp quá !
 

Đông Xuân

Thành viên tích cực
Bác này hiểu sai ý . Diễn một cái đi xa lắc xa lơ . Không có chị em Đắc Kỷ thì Lã Vọng giờ vẫn ngồi câu ở thạch bàn .
Ý mình là có nếm trải một vòng những thất bại-thành công-được-mất của đường đời, sau đó đem cái đó gửi gắm vào tác phẩm nó sẽ đặc sắc hơn. Vì vậy mới nói ông Thương nhân "có hồn" còn ông lão đánh cá "vô hồn" . Ông lão đánh cá nhiều lắm là chỉ có cái tiểu cảnh "hoàng hôn biển" là xem được =P~
Tinh vi con gà rừng, cứ phải làm thương nhân nếm trải mới có hồn, những người đi đào cây không có hồn, những người sống với thiên nhiên không có hồn bằng mấy thằng đi buôn đầu chợ bán cuối chợ à. Hồn gì hồn tiền chăng. Hồ Chí Minh có ngồi câu cá bên bờ suối Lê Nin không, có biết để làm gì không.
Đã ngu lại thích lên văn.
Đi câu là một dạng thiền, đừng tưởng đi câu là câu, đầy doanh nhân đi câu, chơi golf cũng vậy, câu chuyện Lã Vọng chỉ là một trong muôn vàn ví dụ, có xa quá không vậy. Sao giờ resort biển đắt giá vậy. Chưa kể kinh doanh câu cá cũng bộn tiền rùi đó. Cần gì mở miệng ra ta là thương nhân thực ra mới là dại nghe.
Còn đố ông làm nổi tiểu cảnh hoàng hôn biển đó, nói như phim.
 

LangTuDocHanh

Thành viên tích cực
[FONT=&quot]Thấy nhiều trang rồi mà xét cho cùng vẫn khó giải thích, vì vậy góp vui tí về Hồn.[/FONT]

[FONT=&quot]Nói về “Hồn” thì quả thật là khó, nó rất trìu tượng:[/FONT]
[FONT=&quot]1. [/FONT][FONT=&quot]Xét ở khía cạnh tâm linh: [/FONT]
[FONT=&quot]Một hòn đất sét nếu nặn thành phật, rồi đặt vào chùa thì người ta lễ bái suốt, rồi thành ra có Hồn vật linh, còn nếu không nó vẫn là vật vô tri vô giác mà thôi. Cũng một hòn đất sét nếu sáng nào ta cũng “quán tưởng”, bằng cách nhìn vào nó và tâm niệm điều gì đó thật lâu ngày, thì hòn đất đó cũng có hồn đấy. Nếu một hôm mà ai vào tự nhiên di chuyển hòn đá đó đi thì sẽ hay xảy ra chuyện không hay.

[/FONT]
Hôm nào a rãnh cho e ghé nhà chơi học hỏi thêm nhé a.
 
Top