Văn
Thành viên tích cực
Sải bước dài trên đường đời hoang vắng
Lắng đọng!
Lắng đọng!
Lắng đọng!
Là khi sải những bước chân tư lự trên một con đường vắng vẻ, ta cần sự ấm áp của một bàn tay, là khi màn đêm buông xuống nỗi cô đơn như được dịp gặm nhấm tâm hồn ta. Là khi ánh nắng lung linh của buổi sáng chiếu qua khoé mắt khiến ta tràn trề hy vọng cho ngày mới, là khi những giây phút trôi qua của cuộc sống làm ta nuối tiếc nhưng không muốn đứng lại…
Ta thèm thuồng hơi ấm của bàn tay
Nhưng hỡi ơi bàn tay nào tìm thấy
Chỉ một mình lầm lũi bước cô đơn
Khi đêm xuống nỗi cô đơn gặm nhấm
Ta cần thêm một tiếng nói ân tình
Đêm phũ phàng bóng tối vẫn tràn lan
Vẫn im lặng,từng hồi chuông đứt đoạn
Ngày mới đến thời gian thêm ngắn lại
Đếm thời gian,từng phút rồi từng giây
Hy vọng nữa nhưng rồi là thất vong.
Chưa bình minh,sao đã đến hoàng hôn
Đành thôi vậy,cho dù là kỉ niệm
Hãy cố quên,rằng hãy cố mà quên
Dù nuối tiếc dù là bao nuối tiếc
Bước chân buồn tiễn biệt nó vào quên
--------------------
Đêm buồn 31/05/2010