Chia sẻ & cảm nhận.

tbmgroup

Thành viên
liên lạc qua YM thôi bác Bình ơi!

Nhứt cự li , nhì tốc độ..Cent thấy bác cự li tốc độ có thừa...

hihi...mơ về cái đầu heo!
Centimet
mình là người tham ăn , cái gì ngon mình làm trước
cả con trâu mà có người còn ....xyz kìa...
ừm kon gái bây giờ ......xyz quá các bác ơi@};-@};-@};-8->
 

tbmgroup

Thành viên
Cent nguyện ăn phụ đầu heo..he he

thử đi , coi lý thuyết này có đúng hong.



tình yêu..






Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.

Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.

Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.

Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.

Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.

Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.

Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.

Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.

Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.

Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ. Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.

Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt.

Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.




thân

thân
Centimet
em phải công nhận bác centimet chịu khó sưu tầm những câu danh ngôn hay thiệt
càng đọc càng thấm thía giá trị của cuộc sống và ýa nghĩa thực sự của cuộc đời này@};-
 

mưa saobang

Moderator

“Ngoài hiên mưa rơi rơi
Lòng ai như chơi vơi
Người ơi nước mắt hoen mi rồi
Đừng khóc trong đêm mưa
Đừng than trong câu ca”


Một bài hát không nhất thiết phải buồn mới hay nhưng lạ là những bài hát hay, in sâu, lắng đọng trong tâm trí người yêu nhạc lại thường mang giai điệu buồn. Ướt mi – bài hát đầu tay của Trịnh Công Sơn cũng thế.

Khi Khánh Ly hoá thân với người em trữ tình đã đeo mang một cảm giác não nề, day dứt khôn nguôi. Nhạc Trịnh hầu như luôn thấp thoáng một nỗi buồn man mác - bất tận. Ông nhạy cảm với mọi thanh âm, mọi tình cảnh của cuộc sống. Một chi tiết, một khoảnh khắc cũng dội lại trong ông trăn trở, cảm thông. Dường như ông đang khóc trong tiếng ca buồn của cô ca sĩ.

“Ướt mi” không nói đến những điều lớn lao, chỉ là thanh âm réo rắt của một chữ buồn, nỗi buồn ở đây được diễn tả ở mọi cung bậc, từ thấp đến cao “buồn ơi”, “buồn dâng”, “buồn đau”, “buồn đi”, “buồn rơi”… chỉ có nước mắt “hoen mi” nhưng đã chinh phục biết bao thế hệ yêu nhạc Trịnh.

“Buồn ơi trong đêm thâu,
Ôm ấp giùm ta nhé
Người em thương mưa ngâu
Hay khóc sầu nhân thế
Tình ta đêm về,
Có ấm từng cơn mơ em chưa...
Mưa lạnh lùng rơi rớt giữa đêm về
Nghe não nề...
Mưa kéo dài lê thê những đêm khuya
Lạnh ướt mi
Ai còn buồn khi lá rớt trong một cuối đông...”


Bên những niềm vui, hoan hỉ ta đón nhận từ cuộc sống vẫn có nhiều khoảng trống lặng thinh cho nỗi buồn chiếm ngự. Ai trong chúng ta đều đã đôi ba lần “Ướt mi” trong đời, sau giọt nước mắt lăn dài ấy thường cho ta cảm giác nhẹ nhõm, tìm được chút sẻ chia, đồng cảm…

Lâu lắm tôi mới có dịp nghe lại “Ướt mi”, lúc này đây tôi không buồn nhưng sao tự dưng thấy lòng mình thổn thức, không thể gọi tên nó là gì, có phải cái hồn của giai điệu đã chiếm ngự trong tâm trí tôi, đâu đây vẳng thanh âm của nốt trầm tha thiết, ẩn một giọt nước mắt chực chờ trong tiếng ca nghẹn ngào.

“Ngoài hiên mưa rơi rơi,
Buồn dâng lên đôi môi
Buồn đau hoen ướt mi ai rồi
Buồn đi trong đêm khuya
Buồn rơi theo đêm mưa
Còn mưa trong đêm nay
Lòng em buồn biết mấy
Trời sao chưa thôi mưa
Ôi mắt người em ấy
Từ đây thôi mờ
Nước mắt buồn mi em ngây thơ ...”

 

dovanlo

Thành viên Danh Dự
Vậy ra 'mưa' cũng là 1 tín đồ của nhạc Trịnh.
Tôi nghĩ sở dỉ những bài hát in sâu, lắng đọng trong tâm trí người yêu nhạc thường mang giai điệu buồn là do khi người ta buồn tâm trạng thường trống rổng dể chứa được những thanh âm, giai điệu, ý nghĩa của lời của ca khúc. Còn khi ta vui hoặc nghe nhạc vui đầu óc bị choáng ngợp bởi những kích tố làm cho chúng ta ít chú ý đến ngoại cảnh. Tôi nghĩ vậy ko biết có đúng không?
Tôi lại thích bài " Nối vòng tay lớn " và những bài trong tuyển tập "ca khúc da vàng"
Tôi yêu nhạc Trịnh, vì giai điệu không bị gò bó , tự do như 1 cánh chim. Tôi yêu nhạc T, vì đa số lời bài hát rất hay, cách dùng từ của Trịnh giống như con người ông, vượt ngoài giới hạn của những lề thói thông thường
Tôi lại yêu thêm (vợ chẳn) nhạc Phạm Duy hì hì
 

nhatqn

Banned
đọc những tâm tư tình cảm của msb thấy lòng mình cần làm nhiều lắm ,hãy cố gắn hơn ,cần cố gắn nữa,
 

thubuonlaroi

Thành viên Mua Bán
he he các bác quả thật làm em tâm phục lắm.
lệ buồn rơi mãi thành thơ
người thương chi biết bao giờ mới yêu
hoen mi lệ cứ rơi nhiều
vì tình em phải bao chiều nhớ thương
 

mưa saobang

Moderator
[SIZE=+1]
Níu giọt thời gian cho ngừng lại
Trở về tuổi thơ gọi bình yên...

Nhớ hồi tuổi còn thơ ngây, biết chơi cỏ gà, nàng được tặng bông hoa mười giờ, về nghiền ra thứ nước mầu tím đỏ bôi lên môi thành son…môi xinh tim tím cười cái thời trẻ con:">.

Cái hồi tuổi mộng mơ, biết nhớ nhung rồi, ngày chia tay mái trường cậu bạn thân trèo lên cây phượng bẻ tặng cành hoa to nhất, đám bạn cười ồ thích thú, mắt môi nàng đỏ rực trước chùm phượng của mùa hạ rộn rã kỷ niệm.

Rồi nàng biết yêu, anh không tặng hoa, không tặng son, nàng chỉ gặp anh trong một ngày đầy nắng, má nàng hồng, môi nàng đỏ, cười dưới nắng nàng nghĩ anh tặng nàng cả bầu trời này…nắng là anh:x.

“ Nắng có hồng bằng đôi môi em, mưa có còn buồn bằng đôi mắt em…” nghe bài hát mà thấy thời gian chóng qua, vẫn quanh đây mọi thứ mà sao cảm như xa cách, thời gian làm nhạt đi kỷ niệm, không buồn, không vui, không nuối tiếc! Có chăng chỉ còn chút bềnh bồng mơ hồ của nắng? Môi không còn đỏ, má chẳng còn hồng mà sao vẫn thấy chút ấm nồng của ngày xưa dù cho bây giờ khi mà anh không còn là nắng….


[/SIZE]
 

Sói Hoang

Quản lý mới
Quỷ xứ...lỡm ạ...
Anh yêu em rất rất nhiều! :-*:-*:-*

(chết em...Bác Lâm Tặc_Diladen bảo phải gọi là chị cơ mà.:-?? kệ...tình yêu ko tính tuổi tác. yêu thôi)
 

Soida282xd

Thành viên
Trên đời người trổ nhánh hoang vu


Trên ngày đi mọc cành lá mù


Những tim đời đập lời hoang phế
Dưới mặt trời ngồi hát hôn mê
Dưới vòng nôi mọc từng nấm mộ
Dưới chân ngày cỏ xót xa đưa....

 
Top