Bâng khuâng một nỗi buồn xa ….

nguyenchihiep

Thành viên
Hãy vui lên khi còn có thể

Em hãy vui lên khi có thể
Để tôi ngồi dệt mộng yêu đương ...
Mùa thu qua dốc nhà em đó
Lá cười, hoa tím cũng bâng khuâng

Em hãy vui cùng trăng buổi tối
Để tôi đàn mãi những câu ca
Bên kia đồng vắng côn trùng nói
Yêu người xin nhớ chữ sâu sa

Em hãy vui lên trong buổi sáng
Khua cành bẽn lẽn gió mân mê
Tóc em thả suối dài trên cỏ
Thấm đẫm lòng tôi chữ nguyện thề

Em hãy vui lên cho thật dễ
Một lời nói cũng đủ đầy thương
Vai tôi xin dựa qua ngày tháng
Để mãi còn ru giấc mộng thường

Nguyễn Chí Hiệp
29.6.2013
 

nguyenchihiep

Thành viên
Thức vọng lầu Trăng
( thuận nghịch độc )

Lầu Trăng tựa cảnh vấn hồ dương
Mộng gửi sầu qua giấc mãi nhường
Lâu mộng ẩn mờ khuôn liễu ngọc
Chạnh lòng nghe nhớ biển quê hương
Đầu thu cảm vọng buồn cô khách
Cuối hạ mòn trông xót lạnh giường
Câu bóng nửa tàn đêm thức đợi
Lầu trăng dựa cửa trước cung Vương

Nguyễn Chí Hiệp
05.7.2013
 

nguyenchihiep

Thành viên
Ngắm cảnh quê nhà
(thuận nghịch độc)

Lâm sơn dạo ngắm cảnh Phong Nha
Động khuất mây che khói trắng mà
Trầm lặng núi xanh vầng nắng dịu
Tỏ mờ sương rũ gió ngàn xa
Thâm vàng bóng nhạt pha hơi nước
Nhẹ tối chiều rơi muộn sắc hoa
Đầm trước biển qua thuyền lượn sóng
Lâm sơn dạo ngắm cảnh quê nhà

Nguyễn Chí Hiệp
06.7.2013
 

nguyenchihiep

Thành viên
Vẫn muốn lấy chồng

Gặp nhau lần ấy cũng chưa lâu
Em nói thôi chồng buổi sớm nao
Bây giờ ở thế không thèm nữa
Cái chuyện lứa đôi chẳng thích nhau

Gặp em lần nữa mới hôm nào
Trang điểm phấn son áo tím màu
Chiếc xe đạp cũ đà thay mới
Hỏi rằng chồng nữa lạ gì đâu

Chồng sau gìn giữ cũng chẳng lâu
Mấy tháng chung vui cứ mắng nhau
Chia tay lần nữa em cũng vậy
Áo mới phấn son lại chuốt trao

Gặp nhau lần cuối mới hôm nào
Bây giờ em muốn lấy chồng mau
Ba lần gẫy đổ nào có sợ
Vẫn muốn được người yêu dấu sao ?

Nguyễn Chí Hiệp
26.8.2013
 

nguyenchihiep

Thành viên
Người ơi lạnh lắm bàn chân em

Phố chiều trở gió mưa ngàn bay
Em về qua bước chân lặng lẽ
Ngày sắp hết , tháng năm quạnh quẽ
Lòng vấn vương mối tình thuở nào

Phố chiều ngõ vắng chẳng xôn xao
Mờ tối đèn mờ soi bóng nước
Em ngồi đây nhìn ra phía trước
Thấp thoáng kỷ niệm xưa ùa về

Tình xa nhau từ dạo ấy đã lâu
Em đợi mãi mà vẫn không thấy
Em chờ mãi từ độ mùa thu ấy
Chỉ thấy lá rơi chẳng thấy người ....

Phố chiều hạt mưa nở nụ cười
Bong bóng trôi theo dòng nước nhỏ
Buồn rơi ướt mềm bờ cỏ úa
Người ơi , lạnh lắm bàn chân em ....

Nguyễn Chí Hiệp

28.8.2013
 

nguyenchihiep

Thành viên
Chia ly

Em cười hay khóc thể hở em
Mắt môi đẫm lệ ướt sân thềm
Áo hoa mặc lấy từ khi sớm
Người rước về cuộc sống ấm êm

Em buồn hay rộn rã niềm vui
Gió bấc hình như đã mỉm cười
Hoa kết trên vùng đen huyễn hoặc
Tóc dài thêm thắt hạt châu rơi

Thôi thì em hãy cố mà quên
Cười hay khóc ấy nỗi niềm riêng
Em nói cùng tôi lời từ giã
Một chữ quên lặng lẽ trong tim

Một chữ lỡ thôi đành duyên nợ
Nửa đường gãy đổ mối tơ tình
Giữ gìn đến lúc qua cõi sống
Linh đài có thể sẽ đoàn viên

Nguyễn Chí Hiệp
28.8.2013
 

nguyenchihiep

Thành viên
Khó quên một chuyện tình

Ngoài hiên mưa thấm ướt khung trời
Và mây đen xám vẫn thầm trôi
Nửa vùng hiu hắt nữa vùng tối
Vương vấn hồn tôi ngày tháng xưa ....

Lửa buồn đốt cháy con tim người
Hóa nỗi đau chẳng thể nào vơi
Ngày em không còn bên tôi nữa
Lệ lòng chua xót hỡi tình ơi ....

Ngoài hiên sương gió bay về đâu ?
Nửa đời khắc khoải với niềm đau
Tình đã xóa nhòa trong giấc mộng
Đời chia hai ngả lẻ nhịp cầu

Ngoài hiên rực sáng mặt trời hồng
Ngồi đây trông lại nhớ người thương
Hồn tôi chua xót vì em mãi
Vì sao khó quên một chuyện tình .....

Nguyễn Chí Hiệp
29.8.2013
 

nguyenchihiep

Thành viên
Buồn hạ

Mùa trôi qua dứt ngày tháng hạ
Tình hay giấc mơ vừa đi xa
Còn đây nỗi nhớ trong vội vã
Run run bờ môi lờ đã câm

Ta nhớ em, nhớ tóc đen Huyền
Nhớ lời tha thiết xưa đã nói
Nhớ ngày trước biền quàng tay vội
Cùng em thả hồn tận ngàn xa ...

Mùa trôi đi sẽ quên trở lại
Mai đến là vàng đưa bước chân
Còn nhau không hỡi, tình nhân hỡi
Lời ước nguyện , hay lời than van

Sầu dâng trên nét mi âm thầm
Mưa giăng lối ướt vùng tâm thức
Em khóc hay là ta đang khóc
Gửi thương về chuỗi ngày biệt ly

Nguyễn Chí Hiệp

29.8.2013
 

nguyenchihiep

Thành viên


Vì đâu ?


Vì đâu mình phải chia lìa
Nẻo ấy mịt mù thương nhớ
Tình rơi tận cùng vực thẳm
Làm sao ta giữ được em

Giờ đây mỏi bước đi về
Lối cũ lá vàng lặng lẽ
Cuốn theo giấc mơ thật khẽ
Hình như cõi xưa là đây

Thôi đừng tiếc hay đừng mong
Phương trời ta sẽ giữ gìn
Mối tình một lần tan vỡ
Mối tình ấp ủ trong tim

Vì đâu lại nhớ em hoài
Uống thêm ly rượu mà say
Chìm sâu vào cõi mơ loạn
Thấy em khóc giữa ngàn mây ....

Nguyễn Chí Hiệp
29.8.2013

 

nguyenchihiep

Thành viên

Hà Nội ơi tôi đã về


Hà Nội ơi , Tôi lại nhớ về
Con đường qua phố, phố đầy mưa
Con đường tìm về thăm quê nội
Nghe trong lòng một thoáng đam mê

Hà Nội chiều nay chợt thấy em
Công viên buồn chắc đã thân quen
Ngồi xuống nghe những lời chào hỏi
Cùng tâm sự suốt cả một đêm

Để rồi thời gian đi mãi mãi
Chưa một lần trở lại nơi này
Và em gái ấy không còn gặp
Buồn xưa len lén nét mi gầy ....

Hà Nội ơi , tôi đã về lại
Nghe mùa thu hát tiếng vơi đầy
Tưởng như lời của ngày từ giã
Nửa đời người xa cách nơi đây

Nguyễn Chí Hiệp
03.9.2013

 

nguyenchihiep

Thành viên



CÔ ĐƠN

Thời gian như chuyến xe định mệnh đưa người đến với tương lai và bỏ lại quá khứ ... lăn bánh mãi trên con đường vô định ... một ngày ta gặp em ,một ngày ta hạnh phúc ...một lần đỗ vỡ ... em lùi sâu vào kỷ niệm ... bước thời gian vẫn đi tới .... phía bên vùng mơ hi vọng ấy tan theo gió ngàn .... mùa thu lại về chất đầy thương nhớ ....

" Hỡi em , ta còn gì để trả lại cho em "

Ngồi nhìn lại ánh trăng khuya
Nhạt mờ đêm vắng lê thê biển sầu

Giọt buồn chảy tận nơi đâu
Hóa thành men rượu chênh chao cõi lòng

Mộng vừa trông thấy môi hồng
Nụ cười thả nhẹ giữa vùng đợi mong

Giọng thầm rã rít bên song
Vẫn còn hơi lạnh đầy trong khói mờ

Em giờ tận cõi hư vô
Quắt quay nỗi nhớ ta mơ thấy nàng

Một tà áo trắng mênh mang
Ngồi bên tân sự lời chan chứa tình

Tàn đêm mộng bỗng tan hình
Em không thấy nữa một mình cô đơn

Nguyễn Chí Hiệp
09.9.2013

 

nguyenchihiep

Thành viên
CUNG PHÍM



Trước mặt, một vùng tối mênh mang trắng ... phía bên kia hồ rộng nghìn cánh hoa đỏ rụng đầy trên mặt đất . Hà Nội mùa này em có qua đây để ngắm nhìn cảnh vật êm đềm ... để thả hồn vào trong giấc mơ ngày cũ ....đến bao giờ hở em ! Đến bao giờ mình lại đi bên nhau , run run nắm lấy bàn tay mà nghe hơi ấm lan truyền ... mà nghe chữ thương yêu lớn dần trong tâm thức ... và ....


Đêm nay em ở tận đâu
Nửa vùng nhớ ấy đợi lâu lắm rồi

Ngoài kia mưa đọng sương rơi
Trăng vàng lạc nửa vầng trôi nặng lòng

Thấp thoáng trên phố những đôi tình nhân đi về hướng ngược lại , tôi nhìn theo với suy nghĩ miên mang ...với một ước ao vô cùng tận

Ước rằng đêm nay được thấy em
Nụ cười môi mắt đã thân quen
Bao năm xa cách rồi em hỡi
Lòng ta lưu luyến một chữ tình .....

Ngồi lại bên quán vắng năm xưa , lần cuối cùng gặp được em ... lần cuối cùng ta nghe trái tim quay quắt ... và hiểu rằng thời khắc mà ta ở bên em đã cạn ... Một ngày mới sẽ đi qua và một ngày mới sẽ đến ... nối tiếp nhau đưa chúng ta về nơi ngăn cách ... trong lòng mỗi người chỉ còn giấc mơ hoài niệm ...

" Xin giữ cho em một giấc mơ đẹp nhất trần gian "

Và đêm nay nâng cây đàn trên tay tôi gửi tình em vào nhạc khúc ... bản nhạc sẽ mang em đến bên tôi dù rằng không bằng một thể xác ... dù rằng đó chỉ là ảo ảnh mà một tối cô đơn .. ngồi đây tôi dệt lấy cho riêng mình

Phím đàn lạc mất sợi dây tơ
Hồn tôi giây phút lặng như tờ
Môi im giọng hát không thành tiếng
Cúi đầu nghe nốt nhạc bơ vơ

Lệ rơi ánh mắt đã hoen mờ
Lời buồn úa rũ cả vần thơ
Lời gửi cho em nào đến được
Chỉ còn tiếng nghẹn đắng trên môi

Phím đàn lạc giọng đã lâu rồi
Đành sao em hỡi mộng chia phôi
Tôi không thể nối thêm nốt nhạc
Mà dỗ dành em một chút thôi

Trời hanh sáng một đêm qua rất vội
Phương trời ai thấu nỗi lòng tôi
Phương trời em ngủ từ lâu lắm
Thức dậy nơi đây cũng tối rồi

Ta ở hai bến bờ trái đất
Đêm ngày lay lắt với nỗi mong
Mai em về xứ , tôi đi mất
Mốt đến thăm em cửa vắng không ...

Phím đàn cung điệu lạc dây tơ
Làm sao nối tiếp được giấc mơ
Thì thôi em nhé đừng hờn trách
Hai chữ nhân duyên quá hững hờ

Nguyễn Chí Hiệp

10.9.2013




 

nguyenchihiep

Thành viên

NỖI NIỀM ĐÊM MƯA



Trời đã dần sáng , bến sông ngày cũ tôi vẫn ngồi đây say cùng mộng mị . Ngoài kia gió đang lên và mưa cũng tìm ... bâng khuâng một nỗi niềm, tình như sương khói nặng vai đời thi lữ. Tôi chợt nhớ em , cảm giác này đến nhiều lần nhưng vẫn thân quen ... ngày sẽ lại đi qua và mùa thu cũng sẽ tan .... giấc mơ về em còn lại vàng như lá úa.

Giọt buồn rơi xuống đêm nay
Ngoài kia lá ướt đã say với mình

Trắng đêm thức đợi tìm quen
Mãi mê ngày cũ giữa miền tương tư

Dại lòng một thoáng thực hư
Dáng em mờ khuất ngỡ như thấy rồi

Nhẹ nhàng em đến bên tôi
Hát câu tình ái đầy vơi nỗi niềm

Hạt sầu rơi cũng nhiều thêm
Hóa thành châu ngọc đặt trên sóng đời

Nữa vùng suy nghĩ chơi vơi
Hình như lại thấy em tôi mỉm cười

Trăng mờ bên suối dại lời
Cùng em thả ánh vàng lơi cuối nguồn

Trái tim lạc giấc vô thường
Chợt nghe hạnh phúc vấn vương cõi lòng

Nguyễn Chí Hiệp
11.9.2013

 

nguyenchihiep

Thành viên

ĐỢI CHỜ

Thương cuộc đời em
Ngủ lâu đến vậy những đêm mỏi chờ

Thương một vần thơ
Dệt bằng ánh mắt nhắm hờ mỗi khi

Buồn rơi đầy trước ngõ đi
Buồn rơi trên áo Sa Di của người

Lạnh lòng chép miệng bồi hồi
Một lời tiễn bạn, một lời thốt ra

Mai về em cũng đi xa
Đến khi nhớ lại hồn ta ngỡ ngàng

Bàn tay níu cõi nhân gian
Bàn tay níu lá vàng thu buộc mình

Vàng thu lá cũng lặng thinh
Gió không thấy đến vì em gửi sầu

Mai sẽ về đâu ?
Phải chăng lạc bước giữa lầu nguyệt mơ

Giây phút hững hờ
Nửa hồn đau đớn bởi chờ đợi ai ....

Nguyễn Chí Hiệp
11.9.2013

 

nguyenchihiep

Thành viên



MƠ HỒNG GỬI TẬN NƠI ĐÂU


Đường qua nhà em đêm nay mưa nhiều , từng bước soi lối cũ lá thu rơi đầy man man theo gió ... nào ai biết tôi vừa trở lại sau nhiều năm xa cách .... nơi đây vẫn như xưa ... phiếm đá mòn năm tháng ... hương thu ngai ngái mùi cỏ dại ... lòng nghe vương vấn mối tình với em ....

" người yêu hỡi có hay chăng hồn sầu não ...."


Có hay chăng người ơi, tôi đã về
Đường chiều nay mưa rơi hồn tái tê
Đường qua chốn cũ tìm em gái nhỏ
Của ngày xưa, ngày chúng mình biệt ly

Nhìn cây lá nghe cõi lòng thêm nhớ
Vẫn kia là phiếm đá mình ngồi chung
Bây giờ thảm rêu xanh che phủ kín
Luyến lưu tình người khách lữ thương mong

Đời như là một giấc mộng phải không ?
Ngày gặp em bến mơ đã tô hồng
Ngày gặp em tâm hồn nghe say đắm
Yêu người mơ đến mái nhà chung ...

Ngờ đâu bước lữ hành tôi đi mãi
Mấy mươi năm chẳng về lại nơi nàng
Mấy mươi năm em vẫn còn chờ đợi
Nuốt từng hạt lệ những đêm thầm

Xin lỗi em, thật lòng xin lỗi em
Vì tôi em lỡ làng mối duyên đầu
Từng hạt lệ rơi trước thềm nhà cũ
Mơ hồng trong tâm hồn gửi về đâu ...!

Nguyễn Chí Hiệp
12.9.2013

 
Top