Vẫn Lời Thơ Đau ...

tuuthi

Thành viên
Thơ uẩn khúc, chợt hoá thành ngông dại
Vần u hoài chẳng ngần ngại buông lơi
Danh thi sĩ? ...hừ không! câu nhắn gởi
Vết đau kia, nỗi dịu vợi riêng mình

Hồn mắc cạn giữa đôi bờ luân lý
Thơ trở mình từng ý rớt đau thương
Cho tê tái gom lại mơ hoài tưởng
Cảnh nhân gian lại giao hưởng thi vần

Thơ khốn đốn để rồi mai dãy chết
Ai liệm dùm những dấu vết thơ xưa
Ta hoá đá, chẳng viết gì được nữa
Chỉ nụ cười một nửa trả nhân gian

Ta hốt lá đắp từng ngôi mộ nhỏ
Xác thơ tình đám lá đỏ vùi chôn
Thả giấc mơ xuống dòng sông nước lớn
Dạt trôi đâu? cơn sóng gợn, bạc tình

Từng dòng chữ viết cho người, giá lạnh
Bút chợt buồn, bút cô quạnh nằm co
Màu mực nhạt, xoá những ngày xưa đó
Trả cho ta ...những rạn vỡ..một thời!
 

tbmgroup

Thành viên
áo vàng em khoác giữa thu
tôi chưa lấy vợ thầy u mỏi mòn....

qua rồi má phấn môi son
em về bên ấy chồng con êm đềm

bên này đêm vẫn hằng đêm
tôi mơ giấc mộng bên thềm lá rơi..............

lá vàng cứ rụng lả lơi
tình tôi hoang vắng dưới trời mùa thu
.................................................. .............!


góp vui với bác_nhậu tý đê
 

tuuthi

Thành viên
Đêm nay khuya vắng một mình tôi
Ngồi nhấp men say thấm cuộc đời
Rượu nồng cay xé môi run rẩy
Một khối tình đau - Một kiếp người

Ánh điện nhạt nhoà soi bóng ai
Ngả nghiêng trên vách dáng chưa phai
Môi khô mắt ướt nhạt nhoà chữ
Ướt cả trang thư - Ướt cuộc đời

Bên ngoài hình như gió về thăm
Nhỏ nhẹ rằng Thu đến bên thềm
Mai mốt Đông về xe thắt lắm
Bảo rằng sưởi ấm tình trăm năm

Rượu này, ai hãy uống cùng tôi
Cạn chén cùng nhau kể chuyện đời
Tôi có tình xưa lưu luyến lắm
Nhưng rồi tình bỏ, tình đi chơi

Này hỡi cùng tôi cạn đêm dài
Say cùng tôi nhé mộng lòng ơi!
Tôi đã quên rồi - hình như đã...
Ô kìa! Ai khóc lệ đầy vơi?!!
 

Văn

Thành viên tích cực
Nút thanks chỉ có 1 lần
Đọc xong ngâm lạii mấy lần... Ngẩn ngơ.
Sao anh giống tôi quá,tôi vốn ít ghiền thơ nhưng đọc thơ của bác chủ thớt nầy tôi tưởng Chế Lan Viên tái thế anh ơi

Chắc anh onl bàng đt,tôi bỏ dấu dùm anh
 

gato68

Thành viên tích cực
thơ bác hay, nhưng đọc buồn lắm bác ạ, nếu có thể thì bác nên làm những bài viết về tình yêu đẹp sẽ hay hơn.
 

bigbabol

Moderator
ô kìa ai khóc lệ đầy vơi
nữa đêm bác nhậu hồn thơ dâng tràn
ngày xưa tình đẹp huy hoàng
giờ trôi đi mất bàng hoàng tình xa
cuộc đời mỏi gối bôn ba
đến khi chợt tỉnh tuổi già gần bên
bác khênh chai rượu bên mình
còn tui không uống chỉ nhìn bác thôi
bác ơi bác đã xỉn rồi
mà sao thơ bác làm tui thẩn thờ
bây giờ trời đã sáng mờ
tui đi uống sữa đón ngày nắng mai.
 

Blackrose86

Thành viên tích cực
ô kìa ai khóc lệ đầy vơi
nữa đêm bác nhậu hồn thơ dâng tràn
ngày xưa tình đẹp huy hoàng
giờ trôi đi mất bàng hoàng tình xa
cuộc đời mỏi gối bôn ba
đến khi chợt tỉnh tuổi già gần bên
bác khênh chai rượu bên mình
còn tui không uống chỉ nhìn bác thôi
bác ơi bác đã xỉn rồi
mà sao thơ bác làm tui thẩn thờ
bây giờ trời đã sáng mờ
tui đi uống sữa đón ngày nắng mai.
Người ta uống rượu làm thơ
Bác Ba uống sữa nên thơ.....dở òm :p:))
 

tuuthi

Thành viên
ô kìa ai khóc lệ đầy vơi
nữa đêm bác nhậu hồn thơ dâng tràn
ngày xưa tình đẹp huy hoàng
giờ trôi đi mất bàng hoàng tình xa
cuộc đời mỏi gối bôn ba
đến khi chợt tỉnh tuổi già gần bên
bác khênh chai rượu bên mình
còn tui không uống chỉ nhìn bác thôi
bác ơi bác đã xỉn rồi
mà sao thơ bác làm tui thẩn thờ
bây giờ trời đã sáng mờ
tui đi uống sữa đón ngày nắng mai.
Ực " một cái
Ôi tôi say mất rồi anh ạ
Cuộc đời nhiều thứ lạ
Trong say thấy thật hơn

Cuộc đời nhiều dối trá giận hờn
Thiếu nhạy cảm tôi đâu hay đâu biết
Cho tôi chai Vodka cho thêm nhiệt
Uống rượu nho này chát quá chừng

Ha ha rượu là cồn ấy thế nó cũng hay
Làm một tợp quên đi bao buồn hận
Đời còn mãi là chuỗi ngày lận đận
Chút men nồng ta sẽ hiểu nhau hơn

Hôm nay tôi uống một mình
Ngày mai mong anh cùng cạn
Tôi nói thật chất cồn này là bạn
Không biết lọc lừa dối trá như ai

Tôi thân trai thức trắng bao đêm dài
Không phải nghĩ đến binh thư sách lược
Mà tôi nghĩ và tôi thầm ao ước
Sao con người cứ phải chém giết nhau ...?

Tôi đang say - đừng có mắng tôi nào
Khi tỉnh dậy tôi sẽ buồn nhiều lắm
Khốn kiếp ! yêu đương là hận
Lòng người dối trá - điêu ngoa

Ha ha ha ! Cạn

Say hay tỉnh ...? Mượn say nói tỉnh có được ko
 

newcomer!!!

Moderator
Đau,

Một mối tình thơ dại
Trăng hoang tàn, rớt khắp bến ga xưa
Hình bóng nhỏ
Hắt hiu trong gió lạnh

Đà Lạt mờ, lay lắt giọt sương
Hồn anh đây, nhuộm vàng đèn phố
Chén rượu nồng, không đủ ấm bờ môi
Con ngỏ nhỏ từng đêm anh lê bước
Nhắm mắt tìm hơi cỏ hương em
Cỏ thì thầm
E ở nơi đâu

Đau,

Chén rượu nồng mình ta uống cạn
Cho vơi sầu, nỗi nhớ sâu thêm
Khuya nay lạnh, trăng trên hồ ngủ sớm
Ta một mình, nhìn cá đớp bóng sương

Giật mình thảng thốt .......
 

mưa saobang

Moderator
Đau...
Nhòa trong màu nhớ
Dòng thời gian nghẹt trong nhịp thở
Những vụng về...
bỡ ngỡ cũng trôi qua...

Đêm...
Còn lại ta với yêu thương
............đã vỡ
Lòng dặn lòng... thôi đừng nhớ
người xưa.

Say...
Vị đắng mà hồn dâng chất ngất
...đắng bờ môi chát chúa...
cả giọt tình.

Cuộc đời ơi...
Ta còn lại một mình
Trong đêm tối ta tìm về dĩ vãng
Cạn chén đầy...
.......bảng lảng xót xa dâng.

Thu...
tàn chưa
cho Đông đến thật gần

Cho giá lạnh
...len vào hồn cô lữ
...Cho nỗi sầu
... hiện lên những đớn đau.

Cạn chén đắng
...đem hồn về bến đậu...
Dưới đáy mồ
... an phận...
dẫu mình ta...!!!!!
 

LamNhi266

Thành viên
Vết sẹo đã liền
Chỉ chỉ còn là vết sẹo phải chăng?
Nỗi đau qua có còn nữa nỗi đau?
Chỉ là khỏa lấp
Che lại và giấu đi không thể thấy
Vẫn âm ỉ hằn vết sâu tận cùng
Khỏa lấp
Và che đi
Những lớp trầm tích
Dày lên mãi
Khỏa lấp
Có nén được nỗi đau?
Một ngày nào đó trỗi dậy vỡ òa!
 

A69

Thành viên tích cực
Mây mù bảng lảng một trời thơ
Ngày tháng qua nhanh chẳng đợi chờ
Mỗi độ thu về bao tiếc nhớ
Đầy vơi tâm sự nỗi ơ hờ

Bâng khuân khi thấy lá vàng bay
Trở gió thu sang lạnh liễu gầy
Những sợi tơ mành vươn bóng nắng
Lưng trời nhạn lạc cuối chân mây

Trơ cành hoa rụng trái sầu đan
Xao xuyến trong ai khuất dạm ngàn
Vĩnh viễn thu vàng không trở lại
Ngàn năm biền biệt bóng thời gian

Đêm tàn khắc khoải dưới trăng thâu
Trọn kiếp tình ta vạn cổ sầu
Nửa mảnh trăng thề chôn gối mộng
Thu đi...thu đến...biết tìm đâu.
 

tuuthi

Thành viên
Trả lời: Re: Vẫn Lời Thơ Đau ...

Mây mù bảng lảng một trời thơ
Ngày tháng qua nhanh chẳng đợi chờ
Mỗi độ thu về bao tiếc nhớ
Đầy vơi tâm sự nỗi ơ hờ

Bâng khuân khi thấy lá vàng bay
Trở gió thu sang lạnh liễu gầy
Những sợi tơ mành vươn bóng nắng
Lưng trời nhạn lạc cuối chân mây

Trơ cành hoa rụng trái sầu đan
Xao xuyến trong ai khuất dạm ngàn
Vĩnh viễn thu vàng không trở lại
Ngàn năm biền biệt bóng thời gian

Đêm tàn khắc khoải dưới trăng thâu
Trọn kiếp tình ta vạn cổ sầu
Nửa mảnh trăng thề chôn gối mộng
Thu đi...thu đến...biết tìm đâu.
Say lại đến, miệng cười tim nức nở
Tí rượu vào, lời đau lại tuôn ra
Chân khập khễnh hỏi đời sao buồn bã?
Mãi nâng ly.... mong cạn chén chung tình

Ta bật khóc cõi lòng nghe chùng hẳn
Ở bên người tình lại quá xa xôi
Ta muốn tựa bờ vai gầy mệt mỏi
Giữa trời giông, vóc hạc ngả nghiêng rồi

Say! Người hỡi tìm nhau trong vô vọng
Bước chân buồn trôi giạt bến hoang vu
Đôi tay ấp, vòng tay ru giấc ngủ
Hãy yêu nhau cho đến cuối đoạn đường

Ta lại nhấp môi vào men chếnh choáng
Mắt môi người....trời hỡi, một nguồn thơ!
Đêm ta thấy hồn chìm cơn giông tố
Mãi say tình ai đó ......ngỡ mình mơ!

Chia xớt cùng người ... mảnh sầu rơi
Buồn, chán, vui, say ... đã cạn rồi
Sao hoài còn nhớ ... sao mãi nhớ ?
Tóc huyền buông xoã rượu mềm môi !

Người đã về đâu trong hôm nay ?
Dáng nhỏ vai ngoan lệ dâng đầy
Ngoài kia mưa đổ quanh tình muộn
Phủ qua đời ngập cả tim lay

Ngọn nến lung linh đã thấy gì ?
Cuộc tình hư ảo ... mối tình si
Có hoà trong rượu tan trong máu ?
Chẳng giữ được gì ngày biệt ly !

Ừ nhỉ chỉ còn một mình ta
Đi qua ngày tháng đã phai nhoà
Tìm ai ... tìm mãi sao chẳng thấy ?
Nỗi nhớ tràn của người hay của ta ???
 

Bình-Minh

Thành Viên Danh Dự
Chúc mừng Tuuthi đã chọn trúng diễn đàn,
Ngệ nhân, ngệ sỹ. Thi sỹ... thực ra chỉ là 1 thôi, biết rung động trước cái đẹp. cái buồn và những cái vui của cuộc sống
 

bigbabol

Moderator
hôm nay lại lạc lối vào
xem thơ bác viết lòng buồn mênh mang
dầu rằng chẳng bị ai phan
mà sao tui lại ruột gan tím bầm.
 

newcomer!!!

Moderator
Đau,

Hà Nội nghìn năm phố hoa sáng rực
Khúc ruột Miền Trung,
Quãng Bình, Hà Tĩnh lũ xéo tan thương
Ôi rừng vàng biển bạc

Có ai,
dưới Hà Thành lung linh phố
dừng 1 giây
tưởng nhớ

Đau,
hồn phố
rợp ánh đèn

trong góc khuất
gói mì tôm nuốt vội
e thẩn thờ
đâu phố của E ?
 
Top