Hu hu, do ỷ y, mất đứt vài gốc cây quý.
Đệ thấy dâm cành trong nhà khoảng 20, 24 độ C thì cây chậm lên lá, ra rễ. Bi giờ vào mùa hè, nhiệt độ trong nhà khoảng 24-30 độ C, cây giâm cành phát triển mau hơn.
Tuy nhiên, đệ bỏ một hủ ở ngoài trời, dưới bóng cây bưởi không sao (nhiệt độ ngoài trời khoảng 30-32 độ C). Đệ mới bỏ thêm một hủ gồm 4 cành bưởi và cam tuyệt đẹp, tuổi đời trên 20 năm (vì lúc cưa có đếm thử vòng gỗ). Thêm 2 nhánh đào nhỏ, 2 nhánh lài.
Đệ để ở ngoài nắng trực tiếp (nhiệt độ không khí bên ngoài khoảng 30-32 độ C). Ỷ y, không coi, hai ngày sau đệ ra ngoài coi lại thì lá đã héo hết luôn. Điểm quang trọng là dưới nhiệt độ cao, lá cây thoát nước nhiều hơn là nước thẩm thấu qua da cây (mặc dù đã bỏ trong hủ, giống điều kiện độ ẩm cao của nhà kính). Xong, tác động này còn tạo nên một dòng hút nước qua vết cắt ở gốc, theo mạch gỗ lên ngọn. Đệ nghĩ, qua đường này, virus và nấm cũng làm hư luôn cành cắt.
Đệ sẽ tiếp tục nghiên cứu để hoàn thành đề tài này. Đệ nghĩ nhiệt độ thích hợp khoảng 24-30 độ C cho dâm cành thông thường. Còn phải kiểm tra lại vài lần nữa. Vì ở nhiệt độ này đã trên ngưỡng nhiệt phát triển của đa số các loại cây và không quá cao để nước thẩm thấu vào cây qua da kịp với tốc độ mất nước ở lá cây và các bộ phận khác. Điểm cuối cùng là từ đó, cây không hút nước dơ qua vết cắt mà hút cả virus, vi khuẩn, nấm vào, làm hư hại, thối gốc từ vết cắt.