Lá:
Trong những bài trước đây tôi đã trình bày khái quát về bóng của cây cảnh và tôi lấy ví dụ bằng các cây bonsai với lý do là hiện nay tôi chưa có ảnh của cây cảnh hoàn thiện theo lối Hà nội mà tôi có ấn tượng. (Đây chỉ là ý kiến riêng của tôi – xin lưu ý các bác vậy).
Bài này xin đề cập tới 1 thành phần rất quan trọng của bóng, đó là lá cây.
Tiêu chuẩn nào cho lá cây? Thật khó để có câu trả lời chính xác. Nhưng theo sở thích chung của đa số nguời chơi cây cảnh thì những loại cây có lá nhỏ, xanh đậm quanh năm là được quan tâm nhiều nhất.
Như chúng ta đều biết, cây cảnh nghệ thuật HN nói chung và bonsai, pẹjning nói chung đều có kích thước nhỏ, thậm trí rất nhỏ so với kích thước cây cùng loại ngoài thiên nhiên, nên lá càng nhỏ thì cảm giác về cây cổ thụ càng rõ, còn lá lớn quá so với kích thước tổng thể sẽ dẫn đến cảm giác không thực và ko phải cây cổ thụ. Hãy tưởng tượng có 1 cây đa lông và 1 cây phi lao lớn bằng nhau, cùng lên 1 size ảnh – chắc chắn ai cũng sẽ nói cây phi lao sẽ lớn hơn nhiều. Ko nói ai cũng biết, đó là do tỉ lệ khác nhau của lá đa và lá phi lao so với thân cây.
Hiện nay, dân Bắc rất kỵ cây sanh có xuất xứ gốc từ miền Nam bởi vì lá loại sanh này to lớn quá và mất rất nhiều công để thu nhỏ lại. Riêng với tôi, chưa bao giờ xem được 1 cây sanh miền Nam có lá nhỏ như dòng sanh Nam Điền. Kể cả cây 2 ngọn của anh Thành Đất được anh Thành hô giá 20tỷ ở triển lãm Thanh hóa. Mặc dù ko có hảo cảm cái cây đó vì lối làm chưa được nhuyễn, nhưng tôi vẫn thấy tỷ lệ giữa kích thước lá và cây của anh Thành Đất là ổn. Chắc ai đã từng xem qua cây này thì nhớ kích thước của nó cả bể phải cao 4-4,5m. Hoặc như cây Đa của anh Thuật ở Nam Định ( được hô giá 10tỷ tại triển lãm Hải Dương lần thư 2), cũng là 1 cây cao to, mặc dù lá vẫn chưa được thu nhỏ, nhưng vẫn rất cân đối. Tuy nhiên, đây chỉ là cây đại cảnh – ko nên tính vào hàng cây chơi trên chậu. Gọi là lạm bàn thêm mấy câu ngõ về cây to hầu giải thích việc lá nhỏ cho cây cảnh rõ ràng hơn.
Tôi đã gặp ở nhà anh Quang Huế, cây bồ đề trắng miền Nam nhưng lá chỉ nhỏ như móng ngón tay út, cảm xúc lắm. Thán phục người làm, thán phục kỹ thuật chăm sóc và cả công phu trong đó. Về kinh nghiệm của anh Quang – xin được đề cập tới ở 1 bài khác, nếu có dịp.
Cũng có 1 may mắn là tôi được chiêm ngưỡng 1 cây sanh có lá nhỏ li ti, lá lớn nhất chắc chỉ khoảng 1mm, xin nhắc lại 1milimet – chính xác, ko nhầm lẫn. Cây này ở Quy Nhơn, tổng thể cây khoảng 15-16cm, được chơi trên 1 cái đĩa nước 15-16cm. Đặt trên bàn uống trà. Nghe ông chủ khoảng ngaòi 70 tuổi nói thì cây đó còn già hơn cả tuổi ông, của ông bố chơi từ trước đó để lại. Và từ khi nhớ được thì ông chưa từng thấy lá to hơn và cũng ko thấy cây to lên. Có lẽ do mỗi ngày Ông đèu được nhìn thấy nên ko cảm nhận được cái cây lớn lên chăng? Tôi đã nổi gai ốc toàn thân khi nhìn thấy Cụ Sanh này, vì toàn thân Cụ toàn mụn và u nần như con cóc. Đáng tiếc là ko chụp được ảnh của Cụ này. Cũng đã rất lễ phép xin được rước Cụ đó về Hà nội nhưng ko nổi. Cũng vì phê quá nên ko nhớ cả nhà, tên của ông chủ luôn. Đến giờ vẫn còn ân hận. Vì ông chủ ko phải người chơi cây và do 1 người xe ôm ở trước cửa khách sạn Hải Yến – Quy nhơn đưa đi nên về sau này có dịp quay lại Quy Nhơn mà vẫn ko được ngắm CỤ thêm lần nữa. Có lẽ duyên với Cụ chỉ có thế. Đây vẫn là diều đáng tiếc nhất của tôi.
Thêm 1 vấn đề nữa đối với cây có lá bản ( Sanh, si, đa, sung…) – ko phải lá kim cần phải lưu ý là đốt dóng, tức là khoảng cách giữa các lá gần nhau. Ko nên xa quá vì sẽ rất khó làm dăm khi hoàn thiện cây sau này.
Như vậy, xin được tổng kết 1 số tiêu chí cho lá cây như sau:
- Lá xanh quanh năm.
- Lá phải có tỷ lệ hợp lý với kích thước cây.
- Đốt gióng nên nhỏ.
Còn thiếu phần nào, xin các bác bổ sung cho.